Hương vị trên người cô thơm quá, giọng nói cũng rất ngọt.
Gân xanh trên mu bàn tay Từ Vân Khoát nổi lên, yết hầu trượt xuống, anh kéo người trước mặt vào lòng, hơi thở kề sát vào vành tai trắng nõn, hồng hào của cô, “Gọi thêm một lần nữa cho anh nghe xem nào.”
Vốn đang ở trong tư thế ôm anh, lúc này lại càng dán sát hơn. Ngón tay Văn Vũ Lạc chạm vào mái tóc phía sau gáy anh, tóc dày mà ngắn, có chút cộm tay. Cô mím môi, chiều theo ý anh, lại một lần nữa gọi lên một tiếng “Anh trai”.
Từ Vân Khoát l/iếm nhẹ vành tai cô, cảm thấy bản thân anh sắp điên rồi. Ngọt quá đi.
Gọi anh như vậy. Ngọt chết người.
Những nụ hôn dày đặc trượt xuống dọc theo cổ của Văn Vũ Lạc. Văn Vũ Lạc mặc cho anh hôn, tay ôm anh không buông.
Cho đến khi cô cảm nhận được, một bàn tay của Từ Vân Khoát hơi vén vạt áo trên eo cô lên, luồn vào trong. Cơ thể Văn Vũ Lạc run lên một cái, đầu ngón chân tê dại.
Vành tai và cổ đỏ bừng, như có thể nhỏ ra máu.
Từ Vân Khoát vuốt v/e hai cái, lại nắn nhẹ vào giữa, hôn lên cằm cô, giọng nói khàn đặc không rõ: “Bảo bối, em thật sự rất mềm.”
——-
” Sao Tiểu Lạc còn chưa về vậy?” Chung Tuyết ngồi trên ghế sửa móng chân, thấy Hướng Lan Lan đã tắm xong ra ngoài..
Trong ký túc xá, cô ấy và Mộc Tử Nhiên về cùng nhau, chứ không phải về cùng Hướng Lan Lan. Bởi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807145/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.