Sau khi rửa tay xong trong phòng vệ sinh, Từ Vân Khoát bế Văn Vũ Lạc trở lại giường.
Sau đó, cả hai ăn mặc chỉnh tề, không làm thêm điều gì quá giới hạn nữa. Từ Vân Khoát lấy chân phải của Văn Vũ Lạc ra khỏi chăn, đặt lên đầu gối mình, bắt đầu nghiêm túc xoa bóp cho cô. Dường như anh đã
học trước trên mạng, kỹ thuật mát xa rất chuyên nghiệp, từ gót chân cho đến bắp chân. Quả thực có chút hiệu quả, Văn Vũ Lạc cảm thấy chân phải thoải mái hơn một chút, không nhịn được mà co các ngón chân lại.
Từ Vân Khoát không hề ngại phiền phức, anh mát xa luôn cả chân trái cho cô.
Quá trình này kéo dài gần nửa tiếng. Đêm đã khuya hơn trước, tuyết bên ngoài dường như đã tạnh, chỉ còn gió lạnh gào thét ngoài cửa sổ. Mát xa xong, Từ Vân Khoát đứng dậy khỏi mép giường của Văn Vũ Lạc, véo lấy khuôn mặt trắng nõn của cô, nói: “Ngủ ngon nhé, tiểu bảo bối.”
“Anh định về phòng à?” Văn Vũ Lạc nói. “Chứ sao nữa.” Từ Vân Khoát nhếch môi.
Anh vừa hỏi câu “Chứ sao nữa”, Văn Vũ Lạc không nhịn được mà nhớ lại chuyện họ đã làm trong phòng ngủ nửa tiếng trước…
Nhiệt độ không khí nóng hơn bao giờ hết, lưng cô đã đổ rất nhiều mồ hôi, luôn bị anh dẫn dắt. Dáng vẻ của anh lúc đó vô cùng hư hỏng, gần như là hư hỏng tột cùng, nhưng cô cũng rất có cảm giác, tay cô run lên, nhưng vẫn kiên trì giúp anh.
Hình ảnh này vừa hiện về, mặt Văn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807156/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.