Tối hôm đó, Văn Vũ Lạc đã cùng Từ Vân Khoát đón giao thừa cho đến khi trời tờ mờ sáng mới đi ngủ. Đã lâu lắm rồi cô không thức khuya như vậy, nhưng lại cảm thấy đặc biệt vui vẻ.
Ngày hôm sau, cả hai ngủ một mạch đến tận trưa mới dậy. Khi tỉnh lại, Văn Vũ Lạc định vội vàng vệ sinh cá nhân rồi xuống lầu ăn cơm, sợ gia đình Từ Vân Khoát sẽ nghĩ cô ngủ nướng. Nhưng khi cô vừa bước vào phòng tắm, dì giúp việc của nhà họ Từ đã trực tiếp mang bữa trưa lên cho cô. Vài món ăn nhà làm đơn giản được bày trong những chiếc bát sứ trắng, còn có một bát canh gà hầm thơm nức mũi.
Dì giúp việc nói với cô rằng bà nội của Từ Vân Khoát đã ra quảng trường Nhân Dân tập thể dục, hiện vẫn chưa về. Sợ cô đói bụng nên mang cơm trưa lên trước cho cô, ông nội của Từ Vân Khoát cũng đã ra ngoài.
Văn Vũ Lạc ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, cô cảm ơn dì. Dì giúp việc đưa cơm xong thì rời đi, trước khi đi còn nói nếu không đủ ăn thì có thể gọi dì mang thêm. Nhưng với Văn Vũ Lạc, những món ăn này đã là rất nhiều rồi, vì có tổng cộng năm món một canh, chỉ là lượng mỗi món không quá nhiều.
Đợi dì giúp việc rời đi, Văn Vũ Lạc không nhịn được mà chụp một tấm ảnh, gửi cho Từ Vân Khoát.
[Dì giúp việc nhà anh chu đáo quá.]
Từ Vân Khoát gửi lại một dấu chấm hỏi.
Không hiểu lắm tại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807160/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.