Câu trả lời này khiến Từ Vân Khoát vô cùng hài lòng. Anh nhếch môi, véo cằm Văn Vũ Lạc rồi hôn lên môi cô một cái.
“Đổi cách xưng hô đi,” anh khẽ véo má cô một cái, “Bây giờ là chồng sắp cưới, hửm?”
Văn Vũ Lạc im lặng.
“Gọi ông xã đi.” Anh lại hôn cô một cái nữa.
Dường như anh rất thích cô gọi anh bằng cách xưng hô này, nhưng không phải lúc nào Văn Vũ Lạc cũng có thể gọi ra được.
Từ Vân Khoát tiếp tục yêu cầu cô: “Hửm?”
Có người đi đến ghế trống bên cạnh định ngồi xuống. Văn Vũ Lạc không gọi, nhưng với tính cách của Từ Vân Khoát, chắc chắn anh sẽ tìm cách khiến cô phải gọi ra. Cô đành khẽ cất tiếng: “Ông xã.”
Yết hầu của Từ Vân Khoát khẽ trượt xuống, khóe môi cong lên, anh cúi đầu hôn xuống.
Có người ngồi xuống bên cạnh, Văn Vũ Lạc theo bản năng đẩy anh ra một chút nhưng không được, chỉ làm cho hơi thở của Từ Vân Khoát hơi ngắt quãng. Anh khẽ mổ nhẹ lên môi dưới của cô, nói: “Nhớ kỹ, ông xã của em là đẹp trai nhất.”
“Sau này không được xem ảnh của người đàn ông khác, biết chưa?” “…”
“Vâng…” Văn Vũ Lạc đáp.
“Hứa với anh đi, không có lần sau đâu.” Anh lại nói, x.oa n.ắn cằm cô. Văn Vũ Lạc không thể không thuận theo anh: “Em hứa…”
Dáng vẻ ngoan ngoãn lúc này của cô hoàn toàn thỏa mãn d*c vọng chiếm hữu và một chút ha/m mu/ốn kiểm soát của Từ Vân Khoát.
Trong chuyện tình cảm, anh thực
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-ke-tong-mac-quy/2807161/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.