Quốc trái?" Vĩnh Minh Đế ngẩn ra, ánh mắt hoang mang.
Dung Chiêu mỉm cười gật đầu.
Vĩnh Minh Đế cầm bản kế hoạch lại gần, cẩn thận nhìn trang cuối cùng.
Nội dung kế hoạch này có chút sâu sắc, có rất nhiều thứ Vĩnh Minh Đế xem không hiểu cho nên hắn chỉ đơn giản xem lướt qua, cũng không lý giải từng chữ.
Đương nhiên, nếu như hắn có thể xem hiểu, sẽ không có không gian cho Dung Chiêu phát huy hôm nay.
Nội dung khó hiểu mới có vẻ cao cấp.
Nhà đầu tư không hiểu mới dễ lừa.
Dung Chiêu hiện tại đã giải thích cho Vĩnh Minh Đế khái niệm "ngân hàng", lại nhìn trang này, nội dung có vẻ dễ hiểu hơn rất nhiều, hắn xem rất chậm, cũng rất nghiêm túc.
Dung Chiêu an tĩnh ngồi đối diện uống vài ngụm nước.
Vĩnh Minh Đế càng nhìn càng kinh hãi.
Hồi lâu sau, hắn chậm rãi buông bản kế hoạch trên tay xuống, thanh âm khàn khàn: "Chuyện quốc trái quả thật quan trọng hơn thương hội, có thể kiếm được nhiều tiền hơn, nhưng lấy tín dụng của quốc gia ra làm bảo đảm có ý nghĩa vô cùng trọng đại, không thể phạm sai lầm."
Hắn nhìn chằm chằm Dung Chiêu.
Đây là tầm mắt của Hoàng đế, dù hắn không biết quốc trái là gì, nhưng cũng có thể nhìn ra ý nghĩa quan trọng trong đó.
Mà phần quan trọng này lớn đến mức không thể phạm sai lầm.
Dung Chiêu nhẹ giọng cười nói: "Đúng vậy, không thể phạm sai lầm, nhưng thần tin tưởng có Hoàng thượng, có thần, có ngân hàng, chuyện quốc trái tuyệt đối sẽ không mắc sai lầm."
Vĩnh Minh Đế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mac-no-tram-trieu-van-vo-ba-quan-cau-xin-ta-dung-chet/350851/chuong-566.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.