Thẩm Mạc Thành lẳng lặng ngồi trên salon rất lâu, mu bàn tay che mắt lại khiến đường nhìn của mình tối om, trong đầu đang suy nghĩ chuyện của mình.
Từ Đức Châu, bác sĩ Trương, Thẩm Tông, Thẩm Khương, hai người trước của ông ngoại, hai người sau của ông nội, bề ngoài trông như không hề liên quan, nhưng thực tế lại không phải vậy.
Từ việc năm đó mình gặp chuyện không may đụng phải La Thiếu Hằng, hai người Thẩm Tông, Thẩm Khương che chở cho mình sau đó trở về cùng nhau thay tên đổi họ rời khỏi Thẩm gia, rồi đến chuyện hai năm sau mình gặp tai nạn vào viện, sau khi Từ Đức Châu làm giả giấy chứng nhận tử vong được đổi về phòng khám của bác sĩ Trương ở thành phố B, rồi bảy năm sau tỉnh lại mất đi ký ức ở bên La Thiếu Hằng, hôm nay, cuối cùng tất cả đều hoàn toàn xâu chuỗi thành một sợi dây.
Tất cả đều giống như đã được sắp đặt sẵn, nói thì phức tạp, nhưng thật ra lại đơn giản đến đáng sợ. Bây giờ yên tĩnh suy nghĩ, hắn gần như có thể đoán được ông ngoại và ông nội có suy nghĩ gì.
Mình đã mất trí nhớ, không hề có ấn tượng gì với hai năm ở thành phố A, đối với La Thiếu Hằng lại giống như người xa lạ, nếu không phải năm ngoái gặp La Thiếu Hằng ở Thuỵ Sĩ và La Thiếu Hằng vẫn cố chấp giữ vững tình cảm của bọn họ, thì e rằng có lẽ cả đời này bọn họ không có cơ hội gặp lại nhau.
Lúc trước hắn luôn cấp bách muốn điều tra rõ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mach-lo-quy-do/2396138/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.