Edit: Đường Lâm
13
Pháp Tịnh tỉnh lại đầu không động được, toàn bộ chôn bên trong lồng ngực ấm áp của người kia. Mùi hương này y biết, là Bộc Dương Du. Mở choàng mắt, y giật lùi ra sau, sau đó nhận thấy cơ thể chua kinh khủng như kiểu nguyên một ngày ở Liên Tự không được tắm. Đây là...... Linh cảm không lành.
"Tỉnh rồi?" Bộc Dương Du xoay người nâng mặt người đối diện lên nhìn hắn.
Trực tiếp tiếp xúc thân thể, cảm giác xấu hổ làm Pháp Tịnh đỏ mặt, mơ mơ màng màng gật gật đầu.
Bộc Dương Du sờ sờ mặt y: "Sao hồng như vậy?"
"Ta...... Không, tiểu tăng...... không phải......" Pháp Tịnh lùi lùi ra sau, túm túm chăn lụa, "Ta chỉ là muốn biết...... Tiểu tăng không phải là phá...... Phá...... Phá giới?!"
Bộc Dương Du cười ha ha, ngón tay xoắn xoắn sợi tóc mình: "Hòa thượng cũng biết như vậy gọi là phá giới??"
Nhận được câu trả lời, mặt Phát Tịnh phút chốc trắng không còn một giọt máu, vội vã vén chăn lên muốn rời đi. Bộc Dương Du cũng không vội, nhìn y đi đến bình phong bên cạnh hoảng loạn mặc tăng phục, trong lúc vô tình ánh mắt rơi xuống bông hoa bên sườn. Đây là bông hoa đẹp nhất mà hắn nhìn thấy từ trước đến giờ. Lại nghĩ tối hôm qua y còn ở dưới thân mình uyển chuyển hầu hạ, phong tình như vậy...... Bộc Dương Du ôm lấy Pháp Tịnh trước khi y rời đi.
"Hòa thượng biết hôm qua phát sinh chuyện gì không?"
Pháp Tịnh cầm nửa cái đai lưng, chỉ nhìn chằm chằm mặt đất: "Lớn.... Chuyện lớn."
Bộc Dương Du nghiền ngẫm xoa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mach-thuong-thuy-gia-thieu-nien-lang/331467/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.