Tiếng cười đùa vang lên từ góc tường, có một bóng dáng quen thuộc vụt qua.
"Hahahaha đáng đời, ai bảo dám đắc tội với anh Kỳ ."
"Tụi bây nhìn nó kìa, cười chết mất, ướt như chuột lột ấy."
Tôi chậm rãi bước vào, giật mình khi thấy cặp sách bị lôi tung ra, đồ dùng học tập vương vãi khắp sàn nhà.
Bảng đen chi chít những nét vẽ bậy, cả căn phòng ngập trong cảnh tượng hỗn loạn.
Những tình huống như thế này chẳng phải chưa từng xảy ra, nhưng lần này, tôi không kìm được mà run lên vì tức giận.
Chu Kỳ và đám đàn em của cậu ta ngày càng lấn lướt, sự phản kháng của tôi tựa như muối bỏ biển, chẳng thấm vào đâu.
Không thể để mọi chuyện tiếp diễn thế này được nữa!
Tôi cúi xuống, ánh mắt chạm vào tờ thông báo họp phụ huynh từ nhà trường và thầm hạ quyết tâm.
Nếu tôi không thể đuổi được con chó cứ hay cắn người này đi, vậy thì chỉ còn cách gọi chủ của nó đến thôi!
3
Sáng hôm sau, tôi chủ động xung phong nhận nhiệm vụ điểm danh.
Chỉ để đợi phụ huynh của Chu Kỳ đến.
Ai ở Minh Trung cũng biết Chu Kỳ có một người anh trai, nghe đâu đã tiếp quản việc kinh doanh của gia đình.
Tôi từng nghe mấy bạn nữ trong lớp xì xào rằng anh trai Chu Kỳ vừa trưởng thành, vừa điềm tĩnh, và quan trọng nhất là cực kỳ nghiêm khắc với cậu ta.
“Không ngờ đại ca trường mình mà cũng bị anh trai ruột kiểm soát, thần kỳ thật đấy!”
“Gì chứ, đó là tổng tài bá đạo từ chiều không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mach-truoc-yeu-sau-khu-bi-le-chi/2774073/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.