"Hóa ra là vậy".
Nàng gật đầu
"Trước khi sử dụng Đế Tôn đã truyền linh lực của mình vào hai thanh kiếm đó để nó sau này có thể điều khiển được sức mạnh linh thú.
Nhưng sau khi Đế Tôn mất hai thanh kiếm cũng biến mất theo khiến mọi người nhốn nháo".
Thượng Quan Hạ Nghiên giải thích xong rồi thì hỏi nàng.
"Nhưng cô hỏi vấn đề đó làm gì?".
Nàng nghe xong thì chán nản nói.
"Hôm qua phụ hoàng bảo ta đi tìm Hà Nguyệt kiếm vì nghe nói nó xuất hiện".
"Hoá ra là vậy".
"Nhưng ta lại không biết nó ở đâu mà tìm".
Thượng Quan Hạ Nghiên hôm qua tới giờ luôn quan sát mới hỏi nàng.
"Phải rồi, sao hôm qua đến giờ ta không thấy tiểu Vũ?".
Nghe cô hỏi mà khó chịu.
"Đệ ấy nói có chuyện nên đi rồi".
"Vậy sao".
"Cô tìm đệ ấy có việc gì?".
"Ta nghĩ nếu có đệ ấy có thể giúp cô tìm Hà Nguyệt kiếm".
"Tại sao?".
Thượng Quan Hạ Nghiên thấy vậy cũng nói nhỏ vào tai nàng khiến nàng kinh ngạc.
"Cái gì!".
Thượng Quan Hạ Nghiên nhìn nàng vậy thì nhẹ nhàng nói.
"Đây là bí mật đừng nói cho ai biết"
"Vậy tiểu Trạch có biết không?"
"Không.
Đệ ấy chỉ thấy hình dạng kiếm của tiểu Vũ hơi lạ chứ không biết được"
"Bảo sao bọn họ luôn coi trọng cô.
Họ không nói cô cũng hiểu được rồi".
"Quá khen".
Thượng Quan Hạ Nghiên suy nghĩ một hồi rồi nói.
"Vậy thì chỉ có thể chờ tiểu Vũ về thôi"
"Ừm".
"Ta thấy thay vì cô ngồi đây thì nên đi luyện tập đi".
Nàng nghe thì thắc mắc.
"Luyện gì?"
"Bộ cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-mai-yeu-nang/1823533/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.