Buổi tối khi đi làm, Dịch Yên nhận được một cuộc gọi, một dãy số lạ, là cuộc gọi từ Dịch Mông.
Dịch Mông đã vào trại cai nghiện hai năm, hôm nay được thả ra, bà gọi điện cho Dịch Yên, bảo cô đến đón.
Dịch Yên đồng ý, sáng hôm sau tan ca cô lái xe thẳng đến trại cai nghiện ở vùng ngoại ô.
Trại cai nghiện vẫn tiêu điều như mọi khi. Dịch Yên ngồi ghế lái chính, nhớ lại mỗi lần đến đây thời tiết đều không tốt, bầu trời luôn u ám.
Trước kia mỗi lần tới đây, Thôi Y Y đều đi cùng cô. Lần trước bà cụ Thôi và Thôi Y Y có gọi điện cho Dịch Yên, chỉ là tán gẫu đôi chút. Cuộc sống hiện giờ của họ đã dễ thở hơn nhiều. Chỉ có điều Thôi Y Y vẫn thiếu tự tin, mỗi lần đối diện ống kính, cô ấy luôn vô thức nghiêng đầu, không muốn để bên có vết sẹo lộ ra.
Dịch Yên không phải đợi lâu, cánh cổng lớn của trại mở ra, Dịch Mông bước ra ngoài.
Dịch Yên một tay gác lên cửa sổ xe, ngồi yên không xuống. Dịch Mông thấy cô qua kính chắn gió, vẫy vẫy tay chào.
Dịch Mông nhanh chóng bước tới, mở cửa xe ngồi vào ghế phụ.
Dịch Yên liếc bà một cái, thấy trên mặt Dịch Mông tràn đầy phấn khích: “Lâu lắm rồi mẹ mới được ngồi xe.”
Dịch Yên nhắc nhở: “Thắt dây an toàn vào.”
Dịch Mông gật gật đầu, kéo dây: “Ừ ừ ừ, thắt ngay đây.”
Đường quốc lộ vắng vẻ, hai bên là những cánh đồng xanh mướt.
Đang là giờ ăn sáng, Dịch Yên hỏi: “Muốn ăn gì?”
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-o-trong-long-anh/2783886/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.