Giữa đêm khuya tĩnh mịch, màn đêm như trôi ngầm cuộn chảy.
Trên giường, Dịch Yên ngủ rất say, vẫn nghiêng người giữ nguyên tư thế được Tô Ngạn ôm trong lòng.
Đôi mắt nhắm nghiền, đường cong cơ thể dưới chăn khẽ nhấp nhô theo từng nhịp thở.
Bên cạnh giường, lặng lẽ xuất hiện một bóng người.
Ánh trăng rọi vào từ khung cửa sổ cao ngang người, đổ bóng một lớp mờ mỏng lạnh lẽo xuống nền nhà.
Chiếc áo sơ mi bị Dịch Yên làm bẩn tối qua bị vứt dưới đất.
Tô Ngạn hơi cúi đầu, ánh mắt trong bóng tối lặng lẽ dừng lại trên bộ đồ của cô.
Cô vẫn còn đang ngủ, anh cúi người xuống, nhặt lấy chiếc áo dưới đất và đưa lên dưới mũi.
Trên vải vẫn còn loang lổ vết tích mùi hương của cô.
Tay anh buông xuống, chiếc áo vẫn bị nắm chặt trong tay, Tô Ngạn không nói một lời, chăm chú nhìn người con gái đang ngủ say trên giường.
Dưới lớp bóng đêm che phủ, ánh mắt anh không chút che giấu, như thể muốn nuốt chửng cô vào, nghiền nát rồi hòa vào máu thịt mình.
Không rõ đã nhìn cô bao lâu, cuối cùng Tô Ngạn cũng có động tác, anh mở cửa rời đi.
______
Sáng hôm sau, Dịch Yên tỉnh dậy thì Tô Ngạn đã không còn trên giường.
Khi mở mắt ra, mặt trời đã gần lên tới đỉnh, Dịch Yên nằm im trên giường thêm một lúc để lấy lại tinh thần.
Cô không nhớ rõ Tô Ngạn rời đi lúc nào.
Cũng đúng thôi, anh là người ngoài, ở đây lâu dễ gây chú ý, mà dân làng ở A Trà vốn đã có lòng cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-o-trong-long-anh/2783906/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.