Tô Ngạn đã hôn mê mấy ngày rồi.
Đêm hôm đó, anh trúng đạn vì bảo vệ Dịch Yên.
Ánh Sa đã chạy thoát, lúc rời đi chỉ để lại một câu: “Sau này sẽ gặp lại.”
Giữa cảnh sát và tội phạm m a túy, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày đối đầu. Chỉ là, chưa biết ai sẽ là người chiến thắng.
Làm cảnh sát, mỗi nhiệm vụ đều đầy rẫy những bất trắc. Giống như lần này, nếu không nhờ Tiền Vũ phát hiện ra dấu vết đúng lúc, có lẽ Ánh Sa giờ đã sa lưới pháp luật.
Dịch Yên và những người khác đã hoàn thành đợt khám chữa bệnh tình nguyện ở thôn A Trà. Cuối cùng, mọi người cũng rời khỏi được ngôi làng miền núi hẻo lánh đó.
Tô Ngạn được đưa về điều trị tại bệnh viện ở thành phố A, nơi Dịch Yên đang làm việc.
Anh vẫn chưa tỉnh lại.
Vì mất máu quá nhiều, viên đạn lại suýt trúng chỗ hiểm. Mà hiện trường lại nằm trên sườn núi hẻo lánh, khiến thời gian đưa anh đi cấp cứu bị chậm trễ.
Tình trạng của Tô Ngạn giờ đã dần ổn định, lẽ ra không bao lâu nữa anh sẽ tỉnh lại. Thế nhưng, anh vẫn chưa có dấu hiệu hồi tỉnh.
Bác sĩ điều trị chính của anh cũng không thể đưa ra thời điểm cụ thể khi nào Tô Ngạn sẽ tỉnh, chỉ có thể khẳng định rằng tính mạng của anh đã qua cơn nguy hiểm.
Ngày nào tan ca từ khoa cấp cứu, Dịch Yên cũng đều đến khu nội trú để thăm anh.
Chiều nay, hơn sáu giờ, cô đang thu dọn đồ đạc để chuẩn bị đi qua đó.
Y tá
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mai-o-trong-long-anh/2783922/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.