Trương Nghi cảm nhận được ác ý, Đấng bóp méo nội quy, chơi đùa họ trong lòng bàn tay. Bản nội quy an toàn đầu tiên là cạm bẫy Đấng sắp đặt sẵn, chờ họ tự chui đầu vào rọ. Rốt cuộc Đấng là cái gì? Thần linh? Ma quỷ? Đấng có nhận thức không? Đấng có mục đích không?
Anh ta kéo Khương Dã, đưa ra thắc mắc của mình, Khương Dã lại nói: "Đừng cố gắng hiểu Đấng."
"Tại sao?"
"Một khi hiểu Đấng, cậu sẽ biến thành Đấng."
Tiểu Bạch không để ý đến tiếng thì thầm của hai người, chỉ biết đến sợ hãi, đầm đìa mồ hôi lạnh nói: "May mà chúng tôi chưa bao giờ đi nhà vệ sinh, chúng tôi đều tiểu vào góc ký túc xá."
Khương Dã mở cửa định đi ra ngoài, Tiểu Bạch và anh Ngưu đứng bật dậy, sốt ruột hoảng loạn hỏi: "Cậu đi đâu đấy?"
"Không liên quan đến các người."
"Éc," anh Ngưu lắp bắp hỏi, "Cậu em... à, không, anh giai, anh đưa chúng tôi đi cùng đi, chúng tôi đảm bảo không tạo gánh nặng đâu."
Khương Dã ngoái nhìn, ánh mắt lãnh đạm, "Đường tôi phải đi khác các người, các người phải tự tìm đường ra."
Trương Nghi bên cạnh lặng lẽ quan sát Khương Dã giây lát, xác nhận người trước mặt chính là Khương Dã. Mặc dù tính cách có thay đổi, nhưng chiều cao, cân nặng, tư thế đi lại vẫn giống hệt trước đây. Bị ma nhập ư? Cảm giác không giống lắm. Trương Nghi lén lút lấy la bàn ra, kim la bàn không chỉ về phía Khương Dã, ngược lại là chỉ về nơi khác, giữ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mam-ac/2860604/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.