Bảy giờ rưỡi sáng, xe bọc thép lái vào cửa an ninh của phòng thí nghiệm Bạch Ngân. Học viện cử xe bọc thép đến làm xe tù áp giải Cận Phi Trạch, người gác cổng kiểm tra giấy thông hành của tài xế tấm tắc khen, tò mò quan sát vỏ thép chống đạn của chiếc xe. Nghe nói mẫu xe này có thể chống lại mìn và bom tấn công, dù là tên lửa cũng không thể xuyên thủng thân xe. Ngoại trừ thân xe và khung xe, lốp xe cũng chống đạn, dù là đạn xuyên giáp cũng không bắn thủng được. Người gác cổng đoán học viện gửi chiếc xe bọc thép khổng lồ này đến không phải sợ có người cướp ngục, mà là sợ Cận Phi Trạch vượt ngục. Bị nhốt trong chiếc xe tù ngang tàng này, Cận Phi Trạch phải biến thành siêu nhân thì mới thoát được.
Tài xế là một gương mặt xa lạ, có mười mấy binh lính súng đạn đầy đủ ngồi trong xe bọc thép, đều đội mũ bảo hiểm, mặt được che kín mít, không nhìn rõ. Người gác cổng chưa bao giờ gặp họ, đối chiếu ID thông hành và giấy tờ của tài xế mấy lần liền, rồi lại đăng nhập vào kho thông tin điện tử của học viện, tìm thông tin đăng ký của tài xế.
"Sao tôi không tìm thấy tên cậu nhỉ?" Người gác cổng ngờ vực liếc nhìn tài xế.
"Tôi là người mới," cánh tay gồng cứng của tài xế tiết lộ sự căng thẳng của chủ nhân, "Chưa biết chừng thông tin hệ thống của anh bị chậm, anh làm mới lại xem."
Trong xe bọc thép, một tay lính kỹ thuật đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mam-ac/2860620/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.