Thi thể mặt khỉ nọ bật dậy từ dưới đất, làn da trên người nứt toác, vỡ ra như mảnh kính, để lộ hoa văn sặc sỡ loang lổ bên dưới. Hoắc Ngang đang chờ nổ thêm một phát súng nữa, chợt nghe thấy thi thể mặt khỉ bên chỗ Thần Mộng rít lên, thi thể mặt khỉ ở bên họ cũng há to miệng, gào lên. Tiếng thét chói tai đâm thủng không khí như một lưỡi dao, tựa trẻ sơ sinh gào khóc, làm da đầu người ta tê rần, suy nghĩ rối tung. Tiếng kêu của thi thể mặt khỉ càng lúc càng cao, đáp lại lẫn nhau.
Tiếng kêu làm trán Khương Dã đau nhói từng cơn, như một chiếc búa con gõ vào thái dương cậu. Màng nhĩ cũng đau dữ dội, chất lỏng nóng rực chảy ra khỏi tai, cậu giơ tay chạm vào, không ngờ lại là máu.
Không thể nghe tiếp được!
Hoắc Ngang bắn một phát súng, đạn bắn trúng trán thi thể mặt khỉ, miệng nó vẫn há to, kêu không ngừng. Không ít quan tài có tiếng động, hình như thứ bên trong đã bị đánh thức. Một thi thể mặt khỉ kêu đã đủ rắc rối rồi, nếu toàn bộ thi thể mặt khỉ trong địa cung này đều ra ngoài thì chết mất. Khương Dã nhẫn nhịn cơn đau dữ dội trong tai, giơ súng bắn tỉa nhắm vào miệng thi thể mặt khỉ trước mặt.
Nòng súng toé lửa, đạn bắn vào bóng tối, rít gào xé toạc không khí, chui vào miệng thi thể mặt khỉ.
Âm thanh của thi thể mặt khỉ dừng đột ngột, còn mấy con ở phía Thần Mộng đằng xa vẫn đang gào rú, nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mam-ac/2860631/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.