Cỗ xe ngựa sang trọng, bánh sơn son, trục dát vàng được hàng hộ vệ vây quanh chặt chẽ dừng lại giữa đường, quân Nghiêm gia và vệ binh Bắc Yến đang kịch liệt chém giết giữa đường, mũi tên như mưa, ào ạt trút về phía đối phương.
Nghiêm Đan Thanh th*c m*nh bụng ngựa, thân mình ép sát trên lưng hắc mã, phóng vun vút như gió, lao thẳng vào giữa đội hộ vệ, thế như vũ bão.
Xích Trản Lan Sách trừng mắt nhìn chằm chằm hắn, từng chữ từng chữ nghiến ra khỏi kẽ răng: “Nghiêm, Đan, Thanh.”
Kẻ này lại dám xuất hiện!
Ý nghĩ ấy vừa lóe lên trong đầu, khoảnh khắc sau, cảm giác nguy hiểm còn dữ dội hơn khi đối mặt với Nghiêm Đan Thanh bỗng ập tới, khiến da đầu tê dại. Còn chưa kịp phản ứng, ánh dao lạnh lóe lên, lưỡi găm đã chém thẳng về phía cổ hắn.
“Bộp!”
Thị nữ phía sau nhào tới, lưỡi dao sượt qua cổ Xích Trản Lan Sách, máu tươi bắn tung tóe, hắn ngã dúi dụi xuống đất, chật vật vô cùng.
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh, thị nữ chỉ kịp đẩy ngã chủ nhân, dùng thân mình đỡ thay cho Xích Trản Lan Sách. Lưỡi dao lia qua, cổ nàng va thẳng vào cạnh sắc bén, chết ngay tại chỗ.
“Đi.”
Nghiêm Đan Thanh sải người qua, một tay ôm lấy Diệp Tích Nhân, tay kia rút thương đỏ ra, gạt phăng roi của Mạc Lặc đang quất tới Diệp Tích Nhân.
Xích Trản Lan Sách trọng thương, sống chết chưa rõ. Đám hộ vệ Bắc Yến xung quanh càng điên cuồng hơn, liều mạng lao lên như muốn lấy bằng được mạng tên “thích khách” kia. Một
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-mon-sao-tram-thap-vy-tho/2966443/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.