Đứng hứng gió lạnh gần hai phút, Triệu Mạn Chi mới nghĩ ra cách xử lý.
Quy trình nhân sự của Hoàn Nghiệp chưa thể ra quyết định ngay, nhưng cô phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Căn hộ ở Thượng Hải có thể cho thuê lại, hè này về nhà nghỉ ngơi, tháng tám sang dự pre-camp. Ở Lausanne không phải chương trình nào cũng yêu cầu sáu tháng thực tập, cố gắng apply chương trình khác may ra vẫn có cơ hội.
Dùng một mùa hè thoát khỏi chuỗi ngày bị bắt nạt ở công ty, xét ra cũng không thiệt. Mạn Chi nhìn mình trong gương phòng vệ sinh, thở dài: "Sợ gì chứ, cuộc đời còn vô vàn khả năng!"
Tự động viên xong thì tâm trạng cô mới đỡ bồn chồn. Cô lấy hộp phấn trang điểm từ chiếc túi xách nhỏ, cẩn thận dặm lên những vết nước mắt rồi tô lại son môi. Người trong gương vẫn xinh đẹp rạng ngời, chẳng ai nhận ra cô vừa mới khóc.
Vừa xong xuôi thì điện thoại reo. Cô bắt máy, là tài xế xe công nghệ đã gọi cho cô vài phút trước: "Alo cô gái, chỗ này không vào được, tôi hủy chuyến của cô nhé."
"Ơ?" Cô ngớ người một lát, "Nói với bảo vệ là đến đón khách dự tiệc cũng không được sao?"
"Ôi giời, người ta bảo ai đến đây toàn là đại gia, ai mà đi xe công nghệ, nhất quyết không cho tôi vào. Thôi cô gái, cô xem tìm ai đó cho đi nhờ ra đi, tôi còn phải đón khách khác nữa."
Tiếng tút dài vang lên. Mạn Chi nhìn màn hình điện thoại đầy bế tắc.
Lúc đến cô đi xe công
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-suong-dem-xuan-khuoc-tu/2798789/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.