Vương Hoài Nam bị đạp không nhẹ, khuôn mặt đỏ bừng vì say giờ tái mét, hai tay ôm lấy chỗ hiểm, lăn lộn khó nhọc trên nền đất. "Mày, mày..." Ông ta đau đến run rẩy khắp người, môi không thể thốt ra lời buộc tội nào ra hồn. Đôi mắt tam bạch nhìn chằm chằm đầy hung dữ, như một con mãnh thú mất kiểm soát, khiến Triệu Mạn Chi không khỏi rùng mình. Còn Trang Hựu Khải thì không hề cau mày. Đôi mí mắt mỏng cụp xuống, giọng điệu sắc lạnh và vô tình: "Phế rồi à? Ra giá đi, tôi đền được." "Không sợ tôi làm lớn chuyện sao?" Vương Hoài Nam cố gồng mình nhếch khóe môi, "Theo tôi biết, Trang thiếu gia anh tốn bao năm giữ gìn hình tượng là để dùng dư luận tạo thế đè bẹp Trang Hựu Lương mà—" "Thì sao chứ." Anh châm lửa hút một điếu thuốc rồi từ từ nhả khói và nói tiếp: "Vương Hoài Nam, nếu ông muốn thân bại danh liệt thì cứ thử xem." Trong giới, nhiều người đều biết cuộc đấu đá nội bộ gay gắt của nhà họ Trang. Hai người thừa kế mỗi người một thủ đoạn. Trang Hựu Lương nắm giữ tài nguyên truyền thông của Hoàn Nghiệp, trước đây luôn thích tung tin đồn thất thiệt để làm hỏng danh tiếng của Trang Hựu Khải khi anh lên phương Bắc kinh doanh. Để đối phó, Trang Hựu Khải cũng có mạng lưới truyền thông riêng, chỉ là ít khi dùng, nhưng mỗi lần ra tay đều chính xác và tàn nhẫn. Vương Hoài Nam không đến nỗi ngu ngốc mà không hiểu những điều này. Ông ta dám hành động càn rỡ như vậy chỉ vì ỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-suong-dem-xuan-khuoc-tu/2798790/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.