Nhớ lại hồi năm nhất, Triệu Mạn Chi ngây thơ cùng các đàn anh, đàn chị trong nhóm đi Lan Quế Phường đón lễ Halloween. Lúc đó, quán bar ấy nổi tiếng với những người mẫu nam thân hình nóng bỏng. Một nhóm nữ sinh rụt rè chạy đến xem, ai nấy đều đỏ mặt tía tai.
Triệu Mạn Chi cũng ở trong số đó, chen chúc giữa đám đông náo nhiệt, cô chỉ nhìn được đại khái. Thế nhưng, dù vậy, hormone nam tính nồng nặc vẫn gây ra một cú sốc lớn đối với cô gái trẻ. Đến tận bây giờ, dù đã dần miễn nhiễm với những người đàn ông cơ bắp nhờ sự phong phú của thông tin trên internet, cô vẫn có thể nhớ lại cảm giác run sợ lúc bấy giờ.
Và giờ đây, cô bỗng có cảm giác tương tự, thậm chí còn thấy thân hình của người trước mặt còn hơn thế nữa.
Anh tập từ bao giờ vậy? Lười biếng mà vẫn có kết quả tốt đến thế...
"Này, Triệu Mạn Chi, cô định nhìn bao lâu nữa?"
Bộ não đang đơ vì câu nói lạnh lùng của anh bỗng khởi động lại. Triệu Mạn Chi lập tức nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, cô vội vàng bịt mắt quay người đi: "Tôi, tôi không thấy gì hết!"
"..." Nước dãi sắp chảy ra rồi, thế mà gọi là không thấy gì ư?
Trang Hựu Khải mặc áo vào, thong thả tháo đồng hồ cơ, mở tủ đựng đồ, đặt vào hộp xoay đồng hồ. Vừa quay đầu lại, anh thấy Triệu Mạn Chi vẫn đứng đó làm bộ làm tịch nên bèn hỏi: "Được rồi, cô vừa nói gì?"
"Tôi nói..." Triệu Mạn Chi từ từ quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/man-suong-dem-xuan-khuoc-tu/2798802/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.