Tiết gia ngụ tại một biệt thự trên đoạn đường yên tĩnh trong thành phố ồn ào, giá nhà nơi này tự nhiên cũng là tấc đất tấc vàng, xe chạy qua rừng lá phong chói lọi màu vàng, liền vòng qua xoay quanh đường mòn trong rừng cây xanh thẳm, tới trước một biệt thự kiểu cổ của Trung Quốc.
Trương quản gia đã sớm đợi ở bên ngoài, thấy xe chậm rãi dừng lại, ông tiến lên thay Tổ Kỳ kéo mở cửa xe, gật đầu thấp giọng nói rằng: "Lão phu nhân đã ở bên trong chờ."
Tổ Kỳ hỏi: "Tiết Giác đâu?"
"Tiên sinh đã sớm từ làng du lịch đi công ty xử lý công vụ." Trương quản gia áng chừng tay, không mặn không nhạt nói rằng, "Phòng đã chuẩn bị xong, tôi trước tiên mang cậu đi vào đem đồ sắp xếp."
Tổ Kỳ gật gật đầu, theo Trương quản gia đi vào trong, Tiểu Nhã cùng nữ hầu thì lại kéo rương hành lý không nhanh không chậm theo ở phía sau.
Tiết trạch bên trong so với bên ngoài thoạt nhìn càng thêm hào khí ngất trời, các loại cây cối giá cả đắt đỏ xen lẫn trước hòn non bộ, khúc kính tĩnh mịch, phảng phất như đang đi trong một đại trang viên đẹp đẽ, trong không khí cũng tràn ngập khí tức dễ ngửi của kiến trúc.
Đi ước chừng hai mươi phút có thể nhìn thấy một biệt thự cổ sắc, Ông Ngọc Hương đứng ở ngoài cửa ngóng trông, nhìn thấy Trương quản gia dẫn Tổ Kỳ đến gần, nhất thời trên mặt cười nở hoa, vội vã chào đón.
"Đi lâu như vậy, mệt không?"
"Không mệt." Tổ Kỳ lắc đầu cười.
"Chúng ta lên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-thai-hai-tu-cua-hao-mon-lao-nam-nhan/2478323/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.