Tổ Kỳ tại trong không gian sững sờ không tới mười phút liền lạnh đến mức không chịu nổi, trở lại hiện thực mặt kiện áo khoác vào mới quay lại lần nữa.
Cậu đi dọc theo dòng sông, không phát hiện có bất kì dấu hiệu hoa Dã Cúc nở rộ nào, nhưng mà càng làm cho người ta cảm thấy khó bề tin tưởng chính là nguyên bản đám Dã Cúc hái trong vườn hoa Tổ Kỳ chất đống ở đây trước đó cũng biến mất.
Đám Dã Cúc mà Tổ Kỳ kêu Tiểu Nhã đi hái để che mắt mọi người vẫn luôn chất đống tại trong phòng của cậu.
Đợi khi trời tối, Tổ Kỳ liền đem Dã Cúc hái từ không gian ra đổi mà đám Dã Cúc bình thường thì cậu chất tạm trong không gian.
Tổ Kỳ nghi hoặc tiêu sái đến chỗ mà trước kia mình chất Dã Cúc, bất ngờ phát hiện khu vực này thổ nhưỡng chẳng biết từ lúc nào biến thành màu đen, dù cho trên mặt đất mọc đầy cỏ xanh biếc cũng có thể rõ ràng nhìn ra.
Tổ Kỳ có chút vất vả ngồi xổm người xuống, đẩy ra cỏ trên mặt nhìn kỹ một chút, thổ nhưỡng quả nhiên là màu đen, cậu liền đi tới một bên khác tiếp tục kiểm tra, thổ nhưỡng hiện ra màu nâu nhạt.
Chuyện gì thế này?
Lẽ nào những biến ddoooir này có liên quan đến việc cậu đem hoa Dã Cúc thường bỏ vào?
Tổ Kỳ suy nghĩ hồi lâu cũng không nghĩ ra nguyên nhân, có chút buồn bực mà nắm tóc, đang muốn đứng lên, dư quang bên trong bỗng nhiên chợt lóe một đạo bóng đen nhỏ vụt qua.
"Ai!" Bị kinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-thai-hai-tu-cua-hao-mon-lao-nam-nhan/2478324/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.