Thịnh Quân giải thích về điều này: "Làm như vậy có thể diệt khuẩn ở một mức độ nhất định." Sau đó, nàng giải thích đơn giản về khái niệm khuẩn.
Việc diệt khuẩn trong bước ngâm ủ hạt giống chủ yếu để phòng ngừa bệnh đen lép ở lúa mì. Nếu thực hiện bước này ở thời hiện đại, chỉ cần dùng dung dịch đa năng pha loãng là được. Nhưng ở thời cổ đại, chỉ có thể tạm thời dùng nước tro thực vật thay thế.
Haiz, quả thật nếu không xuyên không đến thời cổ đại thì chẳng biết được tầm quan trọng của hóa học.
Sau khi đến đây, Thịnh Quân mới cảm nhận rõ ràng rằng cuộc sống của người xưa bị hạn chế đủ đường.
Trở lại vấn đề bệnh đen lép.
Loại bệnh thực vật này khá nan giải, hơn nữa đã xuất hiện từ thời cổ đại, không ít cây trồng mắc phải khiến người nông dân vô cùng đau đầu.
Những loại cây trồng như lúa mì, ngô nếu bị nhiễm bệnh sẽ dẫn đến giảm sản lượng, thậm chí mất trắng, đồng thời còn mọc ra những bông lúa đen sì.
Người xưa rất trân trọng lương thực, khi thu hoạch, nhìn thấy cây trồng bị đen lép, chắc hẳn cũng không nỡ bỏ đi. Nếu ăn những loại cây trồng này sẽ gây nguy hiểm đến sức khỏe của mọi người.
Nghe có vẻ đáng sợ, nhưng không phải tất cả các loại lương thực đều chịu thua trước bệnh đen lép.
Trong lịch sử, có một loại lương thực tên là “cây niễng” phần thân bị nhiễm bệnh đen lép sẽ phồng lên, có thể biến thành một loại rau ngon — đó là củ niễng.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-may-ban-hang-tu-dong-xuyen-ve-co-dai/2196430/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.