Tảo Nhi không nói chuyện, kéo hắn đến vị trí của mình, hai người đổi vị trí cho nhau. Nàng lại nhét bạc vào lòng bàn tay Đại Ngưu, yên lặng đi về phía Thu Nương.
Đại Ngưu không hiểu ra sao, thấp giọng hỏi Lưu Nhị Sơn: "Thúc, đây là chuyện gì vậy?"
"Vào cổng thành phải nghiệm thân." Lưu Nhị Sơn nói.
Đại Ngưu đã hiểu, ngoan ngoãn đứng xếp hàng. Người xung quanh cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ cho là có người sắp xếp thay.
Hai người rất nhanh đã đến trước mặt.
Binh lính thủ thành ở cửa huyện Thành An này, nhìn so với những người chính quy trước đó bọn họ từng gặp qua, mỗi người đều tinh thần phấn chấn, tác phong không có chút cà lơ phất phơ nào.
Mắt thấy xa phu phía trước thuận lợi vào thành, tiếp theo chính là bọn Đại Ngưu.
Trên người hai người bọn họ vốn cũng không mang theo đồ đạc gì, liền bày ra vẻ mặt bình thản để binh lính kiểm tra, rất nhanh đã được đưa vào thành.
Hai người vào trong thành, người đi trên đường nhiều, cũng đông đúc hơn so với trước kia bọn họ từng thấy. Cửa hàng hai bên đều đang buôn bán, trên đường cũng có tiếng rao hàng thanh thúy của những người bán hàng rong.
Đã lâu không thấy cảnh tượng náo nhiệt bình thường như vậy, lúc hai người bọn họ đi đường chân đều có chút cứng ngắc.
Cũng may hai người còn nhớ chuyện mua vật tư, trước tiên nghe ngóng được phương hướng tiệm vải, đi hỏi bông gòn, quả nhiên không mua được.
Lại hỏi giá cả, cho dù có hàng, bọn họ đoán
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mang-theo-may-ban-hang-tu-dong-xuyen-ve-co-dai/2196607/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.