Máy bay hạ cánh tại New York vào sáng sớm. Suzie trở về nhà cô, Andrew về nhà anh. Họ gặp lại nhau tại quán Frankie’s vào giờ ăn trưa. Suzie đang chờ Andrew bên bàn anh thường ngồi, một túi du lịch đặt dưới chân.
- Tôi sẽ về lại Boston, cô nói.
- Đã về sao?
- Như thế tốt hơn.
- Có lẽ vậy, Andrew đáp.
- Tôi muốn cảm ơn anh, đó là một chuyến đi thật đẹp.
- Chính tôi mới nợ cô một lời cảm ơn.
- Vì chuyện gì?
- Tôi đã quyết định không động tới một giọt rượu nào nữa.
- Tôi chẳng tin anh lấy một giây.
- Cô nói quá đúng! Chúng ta nâng ly chứ? Cô nợ tôi điều ấy đấy.
- Đồng ý, tôi cũng chẳng biết là chúc mừng chuyện gì, nhưng cùng nâng ly nào, Stilman.
Andrew yêu cầu nhân viên phục vụ mang cho họ loại rượu hảo hạng nhất mà quán có.
Ít lời, nhưng nhiều ánh mắt đã trao đi đổi lại suốt bữa trưa hôm đó. Rồi Suzie đứng dậy, khoác túi lên vai và bảo Andrew cứ ngồi yên đó.
- Tôi không có khiếu lắm khi nói những lời vĩnh biệt
- Vậy thì nói tạm biệt với tôi thôi.
- Tạm biệt, Andrew.
Suzie đặt một nụ hôn lên môi anh rồi đi khỏi.
Andrew dõi mắt nhìn theo cô. Khi cánh cửa nhà hàng khép lại sau lưng cô, anh mở tờ The NewYork Times và cố gắng kết nối lại với các tin tức trong ngày.
*
Đến cuối ngày, Andrew đến tòa soạn, quyết chí đối diện với tổng biên tập và sẽ nhận ngay việc đầu tiên mà cô muốn giao cho anh. Và
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-hon-so-hai/1429300/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.