Nguyên Sơ nói xong ngay lập tức đi đến thánh địa của Chu gia, cây Hợp Hoan kia đúng là đồ tốt, một thân cây mà chống đỡ được cả một gia tộc, nói thế nào nàng cũng phải lấy nó đi!Dạ Trầm Uyên muốn đuổi theo nàng, nhưng giây tiếp theo, hắn đi đến bên người của Chu Đạo Chu, cho lão một viên linh đan."Nói, những nữ nhân bị ngươi bắt đi trong đó có Luyện Khí kỳ không?"Chu Đạo Phu không biết nó là đan dược gì, chớp mắt đã cảm thấy nguyên khí của mình khôi phục lại một ít, lão cảnh giác nói: "Ta không cần mấy loại phế vật đó.""Được." Dạ Trầm Uyên gật đầu, sau đó đứng dậy bước đi, hắn đi được vài bước lão Lệ ở trong thức hải của hắn hỏi."Ngươi cho hắn Tăng Dật đan làm cái gì? Tuy rằng Tăng Dật đan kia trong khoảng thời gian ngắn có thể khôi phục nguyên khí, nhưng đan dược kia rất bá đạo, nó còn làm cho người sử dụng nó sinh ra hưng phấn.
Hắn hiện tại thân thể bị trọng thương, ăn Tăng Dật đan, không chừng sẽ khiến linh khí lưu thông ngược.
Lỡ như lát nữa lão Chu Đạo Phu kia đang đi giữa đường mà chết thì phải làm sao?"Dạ Trầm Uyên ở trong thức hải nghiêm túc nói."Ta muốn lão già đó chết.""!" Lần đầu tiên Lão Lệ nghe Dạ Trầm Uyên nói lời hung tàn như vậy có chút chấn động.Tuy rằng con đường tu tiên này đi đến cuối cùng tay ai cùng sẽ dính đầy máu tươi, nhưng Dạ Trầm Uyên mới mười một tuổi mà đã giác ngộ như vậy, lão thật sự không biết là nên mừng rỡ hay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-su-tai-thuong-nghich-do-dung-xang-bay/2016513/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.