Vốn dĩ chưa bao giờ, Linh Quân đặt nặng vấn đề tình cảm, bởi vì vốn dĩ hắn xem tình cảm yêu đương thực chất chỉ là một loại cảm xúc nhất thời, là hứng thú nhất thời, vốn dĩ là không lâu dài.
Hắn cũng chưa từng suy nghĩ đến vị trí của hắn trong lòng Thiệu Huy nặng đến mức nào, cũng chưa bao giờ tự vấn bản thân xem Thiệu Huy quan trọng đến mức nào. Là quan trọng đến mức không thể xa, là không thể làm lơ đi, là muốn bảo vệ đến cùng.
"Tôi không mong đợi bất cứ tình cảm đáp trả nào từ em, cũng chẳng mong em sẽ hiểu cho tôi. Nhưng tôi chỉ muốn em biết một điều, em là người duy nhất và là người cuối cùng tôi muốn làm việc này cho em."
Thiệu Huy cười khổ, thực không muốn nhìn thấy vẻ mặt trầm tư kia của hắn.
Linh Quân cúi người, ôm lấy cổ Thiệu Huy mà hôn. Hai nếp môi chạm nhau một cách nhẹ nhàng, Thiệu Huy vẫn chưa tiếp thu tinh thần liền bị hắn hôn thêm lần nữa làm Thiệu Huy có chút hoang mang.
"Tôi không biết cách dỗ người đang dỗi, chỉ biết làm như vậy thôi."
Hắn buông cổ Thiệu Huy, lánh mặt sang chỗ khác. Thiệu Huy híp đuôi mắt nhìn hắn, đứa trẻ này trưởng thành thật rồi.
"Sao em biết tôi dỗi hay quá ta?" Thiệu Huy ôm lấy eo hắn mà tựa đầu vào bụng hắn cọ cọ.
"Thôi đi, làm nốt việc cần làm kìa." Hắn ngượng dời mắt sang chỗ khác, cằm hất về côn ŧɦịŧ bên dưới vẫn còn đang căng cứng. Thiệu Huy bật cười xoa đầu hắn, thanh âm trầm khàn, "Được, tôi phục vụ em."
"Hảo sướng.... cái miệng này của anh thật là....."
Hắn cong mày, hai chân dang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/manh-thu/2270854/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.