“Hôn nhân bình phong? Cậu ta đã động vào em chưa?”
Quý Đình Tông nhìn cô chăm chú, ánh mắt của anh tối tăm, thâm thúy và sắc bén. Sự vụng về, ngoan ngoãn và dịu dàng của cô khi làm tình, mới chịu có chút kích thích đã xin tha.
Ham muốn thuần túy từ trong xương cốt có sức mạnh quyến rũ con người.
Anh không có nhiều nghị lực trong chuyện này, thật sự không nhịn nổi nữa.
“Không có.” Hàn Trân không chú ý đến điều này, cô không biết bơi, sau khi bị sặc nước thì càng thêm sợ hãi, hai chân quặp lấy eo anh, cánh tay cũng ôm anh thật chặt. “Em sợ.”
Cảm xúc của Quý Đình Tông dao động dữ dội, anh quan sát cô một cách tỉ mỉ, trong mắt Hàn Trân toát lên sự sợ hãi, cơ thể lắc lư chao đảo giống như cây hương bồ ngày xuân, khiến cho trái tim người ta ngứa ngáy không thôi.
Tay anh ôm lấy hai bên mông cô, bờ mông tròn trịa mịn màng, xúc cảm khi chạm vào giống như miếng đậu phụ, giờ phút này cô hoàn toàn phụ thuộc vào anh.
Bộ ngực lộ ra một nửa lọt vào tầm mắt Quý Đình Tông, khe rãnh sâu hun hút kia được đổ đầy nước trong vắt, dập dờn trong sóng nước, khẽ run rẩy, cọ sát vào da thịt anh từng chút một.
Yết hầu của người đàn ông khẽ lay động, giọng nói trầm thấp khản đặc cất lên: “Sợ thì lên thôi.”
“Không phải anh bảo sẽ dạy em sao…”
Mái tóc ướt đẫm của cô dính lên ngực anh, dục vọng đen tối nhanh chóng lan rộng, hơi thở của Quý Đình Tông trở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-ca-va-chau-ngoc-te-te-liep-thu/1955062/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.