Tưởng Thiên Thừa lấy lui làm tiến, “Có thực lực thì cũng không chống lại được sắp xếp của tỉnh, càng không cản được những đối thủ như hổ như sói ngoài kia, việc tranh giành lợi ích trên thương trường trước nay không kiêng kỵ bất cứ điều gì, tôi đi nhanh hơn một bước thì sẽ có thêm một phần trợ lực, cũng có thêm một phần bảo đảm”.
Quý Đình Tông cất giọng lập lờ nước đôi, “Lão Tưởng, anh nói rõ ra xem, rốt cuộc thì anh đang lo lắng điều gì”.
Tưởng Thiên Thừa hiểu anh, dựa vào mối giao tình cũ, có thể ngồi cùng một bàn tức nghĩa anh không bài xích, vẫn có thể thương lượng.
Kinh tế là lưỡi dao sắc bén treo trên đỉnh đầu người làm chính trị, thứ nhất có pháp luật, thứ nhì có kỷ luật, địa vị cũng mang lại những mặt hạn chế, không thể ngang nhiên trắng trợn ngồi trên dòng tiền khổng lồ.
Thế nhưng họ lại có nguồn tài nguyên nhân lực, mối quan hệ cũng như các dự án phức tạp và hiệu quả nhất, chỉ cần nói một câu là có thể biến đá thành vàng, điều này còn có tác dụng nhanh chóng hơn tiền bạc rất nhiều.
Nhân viên phục vụ bưng lên một nồi gà ác hầm nước dừa, dưới nồi là bếp lửa đang cháy, nước canh sôi sùng sục, át đi tiếng nói chuyện giữa anh và Tưởng Thiên Thừa.
Trước mặt Hàn Trân là đĩa cải chíp xào ngao, vỏ nhiều thịt ít, cô ăn xong phần thịt thì để gọn vỏ vào trong đĩa, đống vỏ được xếp chồng lên nhau rất có trật tự.
Lâm Thư Đồng nhìn sang, “Cô bị rối
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-ca-va-chau-ngoc-te-te-liep-thu/1955130/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.