Cuối cùng Đào Đào vẫn lãng phí một đồng vàng để chọn hành cùng trai đẹp gãy tay.
Mặc dù cô không hài lòng với người đồng hành này lắm nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác, Trình Quý Hằng không cho cô lựa chọn thứ ba, cưỡng chế nhét mình cho cô.
Sau khi đưa ra lựa chọn, vẻ mặt của cô trông có vẻ chưa hề bị thuyết phục.
Trình Quý Hằng khẽ chau mày: “Miễn cưỡng đến vậy sao?”
Đào Đào nói thật: “Tôi cảm thấy bỏ ra số tiền như vậy không đáng.”
“…”
Lần đầu tiên, Trình Quý Hằng cảm nhận được một nỗi buồn trước nay chưa từng có.
Anh không thể nhịn nổi nữa: “Cô chỉ bỏ ra một đồng vàng đã có được tôi, rốt cuộc không đáng chỗ nào?”
Đào Đào: “Anh đáng ra nên là loại quà tặng kèm mà trước khi hệ thống tặng tôi còn phải suy nghĩ xem có nên nhận hay không đấy.”
Trình Quý Hằng: “…”
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh đã bị Quả Đào ngốc này hoàn toàn ghét bỏ rồi.
Hít một hơi thật sâu, anh cố gắng giữ bình tĩnh hỏi: “Tốt hơn hết cô nên giải thích tại sao lại ghét tôi như vậy, nếu không thì tôi sẽ báo thù đấy. “
Nhìn sắc mặt của người bên cạnh dần dần tái xanh, Đào Đào khá có cảm giác thành tựu, dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô trả thù thành công cái hệ thống xấu xa này.
Cố gắng nhịn cười, cô vô cùng tàn nhẫn trả lời: “Ghét anh không cần gì lí do.”
Trình Quý Hằng nhìn cô chằm chằm không nói lời nào, vài giây sau, anh trực tiếp bật chế
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dao-truong-bat-nhat/1073504/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.