Ngày thứ ba của năm mới, hai giờ rưỡi chiều, Bệnh viện Bác Ái Thành phố Đông Phụ.
Hành lang khu nằm viện sạch sẽ sáng sủa, Đào Đào bước nhanh trên nền gạch sứ trắng, vô cùng sốt ruột tìm tới bác sĩ tư nhân của Trình Quý Hằng.
Đây đã là lần thứ hai cô đi tìm ông ấy trong ngày hôm nay.
Từ sau khi Trình Quý Hằng tỉnh dậy sau cơn hôn mê sáng sớm ngày Tết Nguyên Đán, cô đã lâm vào trạng thái sốt ruột, chỉ ước gì một ngày có thể tìm bác sĩ 800 lần.
Trước khi bước vào văn phòng của bác sĩ, cô cũng không quên gõ cửa, chờ vị bác sĩ họ Dương kia nói mời vào xong thì cô lập tức đẩy cửa ra bước vào, sốt ruột nói: “Bác sĩ Dương, kết quả thế nào rồi?”
Bác sĩ Dương thở dài, có vẻ mệt tim lắm.
Thật sự câu hỏi này ông đã trả lời rất nhiều lần, nhưng mỗi lần ông trả lời sau, chưa tới ba tiếng là bà Trình sẽ lại tới tìm ông, hỏi lại một câu hỏi như vậy.
Nên là bây giờ ông cứ nhìn thấy bà Trình là thấy sợ, nhưng ông cũng hiểu được tâm trạng của cô, ông vẫn đành kiên nhẫn trả lời câu hỏi của cô: “Kết quả cho thấy não bộ của Trình tổng không bị chút va chạm nào.”
Ông lại bổ sung thêm: “Ngày hôm qua lúc cảnh sát đến tìm Trình tổng hỏi chuyện, tôi cũng tìm hiểu đại khái tình hình lúc đó. Trình tổng và phạm nhân cùng ngã xuống lớp băng, tuy là lớp băng rất dày và còn rơi từ độ cao như thế xuống, lực va chạm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dao-truong-bat-nhat/528508/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.