Một giờ năm mươi phút chiều, trong hội trường lớn nhà trẻ Ái Lạc không còn một chỗ trống, bầu không khí vui mừng náo nhiệt, tưng bừng sôi nổi như đón tết bao trùm khắp hội trường.
Trình Quý Hằng đã đứng đợi ở cổng hội trường hơn hai mươi phút vẫn không thấy mẹ đứa trẻ đâu.
Mười phút nữa buổi biểu diễn sẽ phải bắt đầu, gần như toàn bộ phụ huynh học sinh đã đến đông đủ, chỉ còn thiếu hai người này.
Tiết mục của lớp Bánh Sữa Nhỏ lại được xếp là tiết mục biểu diễn đầu tiên, anh không khỏi có chút sốt ruột, lại gọi điện thoại cho Đào Đào.
Anh không đếm được đây đã là cuộc gọi thứ mấy mình gọi cho cô.
Điện thoại thì vẫn có thể gọi được nhưng lại không có người nhận, cho nên ngoài sốt ruột ra, anh còn có chút lo lắng.
Cầm điện thoại đợi một lúc, trong điện thoại lại lần nữa vang lên giọng nữ máy móc: “Xin lỗi, số điện thoại quý khách gọi tạm thời không có ai nghe máy…”
Chưa nghe hết câu này, Trình Quý Hằng đã cúp điện thoại, mở wechat ra, tiếp tục gửi tin nhắn cho Đào Đào: [Em đi đến đâu rồi? Có cần anh đi đón em không?]
Trên dòng tin nhắn này toàn là tin nhắn do anh gửi cho cô, tin nhắn sớm nhất được gửi từ một tiếng trước, anh gửi tin nhắn Wechat cho cô, bảo với cô rằng mình đã xuất phát.
Mấy phút sau, cô vẫn không trả lời anh, hàng lông mày của Trình Quý Hằng càng cau có, anh giơ tay lên nhìn đồng hồ, còn ba phút nữa là màn biểu diễn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-dao-truong-bat-nhat/528509/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.