Diệp Tẩy Nghiễn là một người vô thần kiên định.
Anh hoàn toàn không định tin những lời của Thiên Đại Lan cho đến khi cô tuôn ra ào ào một loạt chuyện xấu hổ thời thơ ấu chỉ có mình anh biết, rồi còn kể lại quá trình hai người quen nhau và yêu nhau.
“Bây giờ thì anh phải tin em rồi chứ?” Thiên Đại Lan nói, chẳng hề sợ hãi, còn chìa tay ra với anh:
“Anh từng kể với em, năm đầu tiên sống và học ở Boston, áp lực rất lớn, không chỉ việc học mà cả mâu thuẫn trong nhóm khởi nghiệp cùng bạn bè nữa.”
Diệp Tẩy Nghiễn nhìn chằm chằm cô, bỗng hỏi một câu:
“Bây giờ cô bao nhiêu tuổi?”
Thiên Đại Lan nói:
“Ý anh là tuổi hiện tại của em, hay là tuổi của em trong cái năm anh đang sống bây giờ? Nếu là vế sau thì hiện tại em chắc là mười”
“Thôi được rồi” Diệp Tẩy Nghiễn lập tức cắt ngang, lộ ra vẻ mặt không thể chấp nhận nổi:
“Đừng nói nữa.”
Đối với “bạn gái tương lai” từ trên trời rơi xuống này, Diệp Tẩy Nghiễn cần rất nhiều thời gian để tiêu hóa.
Anh không ngờ bạn gái tương lai của anh lại chênh lệch tuổi tác với anh như thế, càng không ngờ bản thân lại… cướp bạn gái của em trai.
Dù đã ngăn Thiên Đại Lan không nói tiếp tuổi tác, nhưng nghĩ đến cậu em Diệp Hi Kinh vẫn còn trong thời kỳ nổi loạn, bất ổn như một con thú nhỏ, Diệp Tẩy Nghiễn lập tức thấy… tiền đồ anh mờ mịt, mờ mịt như tiền án tiền sự.
Anh dứt khoát ngừng truy hỏi tuổi tác
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-kiem-soat-da-le/2986821/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.