Hương vị ngọt ngào của cô thật sự có thể mê đảo tâm hồn anh, đôi môi mỏng nhấm nháp hương vị ngọt ngào của riêng cô, lưỡi anh quấn quýt với lưỡi cô lật qua lật lại chuyển trộn đảo quanh, rồi lại ngậm vào trong miệng anh hút mạnh. Hai cánh môi đỏ mọng bị anh mút sưng đỏ, như còn không biết đủ anh tiếp tục ngậm lấy môi cô tham lam cắn nuốt mật dịch.
“Ừ… Ừ a…”
Bị hôn đến thất điên bát đảo, Tranh Phù cố gắng hít thở, đã nhiều ngày như thế mà cô vẫn không học được làm thế nào để thở, bằng không sớm muộn gì cũng chết thẳng cẳng.
Nhưng mỗi lần bị Triệu Hành Uy đều ở thế chủ động làm Tranh Phù hơi không cam lòng. Học theo cách của anh, cô lặng lẽ đưa đầu lưỡi thăm dò ôm lấy lưỡi của anh, chơi đùa ngậm lấy đầu lưỡi mềm yếu. Cô phát hiện kỳ thực không cảm thấy ghê tởm chút nào.
“Tiểu Tranh Phù, em… học nhanh thật.” Trong lòng Triệu Hành Uy chấn động, để cô chủ động hôn anh.
Dù đã động tình, nhưng anh vẫn để cô tùy ý dùng cái lưỡi ngây ngô liếm qua lại trên môi anh, lúc chạm chỗ này lúc chạm chỗ kia, mới chậm rì rì chịu thăm dò vào trong miệng anh.
Tranh Phù vòng tay lên cổ anh, khép mắt hưởng thụ cảm giác nóng hừng hực ấm áp, cánh môi cô quấn quýt với đôi môi mỏng nghiền của anh, giống như muốn xem trong trận đấu này ai làm ai hôn mê trước, kết quả đương nhiên là Tranh Phù bị thua, bị anh hôn đến xém chút lại quên hô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-mau-co-yeu/258550/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.