Sau lưng lạnh toát, giống như một miếng sắt đặt dưới lưng, cột sống dường như sắp gẫy.
Đồng Niên vẫn nhắm mắt và bắt đầu thở dốc, nhưng toàn thân lại không hề nhúc nhích được.
Chợt anh cảm thấy có một đôi mắt sắc lạnh đang nhìn anh.
Ánh mắt lạnh lùng đó như thể muốn xuyên qua làn da anh.
Anh không thể chịu đựng thêm được nữa, cuối cùng cũng mở mắt ra.Tối đen, trước mắt là một màn đêm đen kịt, không biết đôi mắt đáng sợ đó đã biến đi đâu mất.Đồng Niên không hiểu vì sao phía dưới lưng mình lại cứng và lạnh đến thế, anh lấy tay sờ soạng, không giống chiếu trúc, cũng không phải là sàn nhà, có vẻ giống nền xi măng.
Sao lại là nền xi măng nhỉ? Anh chột dạ, bắt đầu sởn gai ốc.
Anh cố gắng dốc toàn bộ sức lực ngồi dậy, đây là đâu vậy nhỉ? Một luồng gió thổi vào lưng anh, khiến từng đốt sống lưng anh đau nhói.Anh đứng dậy, nhờ vào chút ánh sáng yếu ớt trong màn đêm, anh phát hiện ra trước mắt anh có một cái cầu thang, bên cầu thang có một hàng lan can xi măng, đằng sau là một lối đi, giờ thì anh có thể khẳng định, chỗ này không phải ở trong ngôi nhà đen.Không phải ở trong ngôi nhà đen? Vậy thì đây là đâu?Nhưng, Đồng Niên có thể chắc chắn một điều, không phải anh đang mơ, anh nhớ rõ, tối qua anh ngủ lúc khoảng 10h, Vũ Nhi thấy mệt, nên đã ngủ trước 30 phút.
Trong căn phòng ở tầng ba của ngôi nhà đen, Đồng Niên nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.
Nhưng điều khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-meo/462571/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.