“Cô ấy là một cô gái nhỏ không có cha mẹ, cũng tội nghiệp lắm. Các em hãy rộng lượng hơn chút, được không?” Từ Thành nói với giọng thương hại Tần Vi, như thể chúng tôi đã b??ắt n!ạt cô ta, thật là nực cười.
Đột nhiên, tôi mất hết hứng thú.
Tôi cười lạnh: “Nếu không phải mẹ anh bảo anh đối xử tốt với em, chắc anh còn chẳng có thời gian đi xem phim với em, đúng không?”
“Làm gì có chuyện đó? Chỉ là công việc anh quá bận thôi…” Lời giải thích của Từ Thành thật yếu ớt.
Khi điện thoại của anh ấy lại tiếp tục rung không ngừng, tôi nổi giận: “Được rồi, anh đi lo việc của anh đi, thả em xuống đây!”
Người đàn ông trước mặt dường như cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, nói lời “xin lỗi” rồi vội vã rời đi.
Tôi mở điện thoại, ánh mắt dừng lại trên dòng trạng thái mà Tần Vi đã đăng trên mạng xã hội cách đây nửa giờ. Đôi chân trắng nõn của cô gái bị thương, má’u chảy đầy đất, trông thật đáng sợ.
Phía dưới là một đoạn chữ: “Tôi chẳng có gì cả, không gia đình, không bạn bè, tôi sống còn có ý nghĩa gì?”
Một sự giả tạo tột độ, thật khó chịu, nhưng đàn ông lại đúng là dễ bị mắc lừa bởi những thứ như thế này.
“Hừ.”
Trà Sữa Tiên Sinh
Tôi cười lạnh, gọi cho một tay săn tin: “Tôi có một tin sốt dẻo…”
Cúp máy, tôi cảm thấy như vừa hoàn thành một việc lớn, trong lòng thoải mái hơn rất nhiều, vừa đón taxi về nhà vừa ngân nga một bài hát.
8
Ngày hôm sau là thứ Bảy, tôi như thường lệ ngủ nướng đến khi tự nhiên tỉnh dậy.
Công việc kinh doanh của mẹ tôi ngày càng phát đạt, vài năm trước đã chuyển công ty từ Nam Thành lên Bắc Thành. Nhà tôi không xa trường học lắm, nên mỗi thứ Sáu tôi thường về nhà.
Lúc này, tôi mơ màng nghe thấy tiếng ồn ào bên ngoài, chẳng bao lâu sau còn nghe thấy tiếng gõ cửa.
Tôi kéo chăn trùm kín đầu, cố gắng che tiếng ồn, nhưng âm thanh lại càng lúc càng lớn. Tôi mặc kệ, nhưng tiếng gõ cửa càng lúc càng dồn dập.
Không ngủ nổi nữa!
Tôi bực bội ngồi dậy, nhìn đồng hồ, mới có tám giờ.
Tôi thầm nghĩ, ai mà đến sớm thế này, người nhà đều biết tôi đang nghỉ ngơi, không ai quấy rầy cả.
Mở cửa ra, thấy chị Lý đang đứng trước cửa với vẻ mặt lo lắng, biểu cảm không mấy tự nhiên: “Cô chủ, người nhà họ Từ đến rồi, phu nhân đang nổi giận đấy ạ!”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.