Lăng Dương Thần bày ra vẻ mặt đắc ý nói:"Tiêu Gia Nhi vừa được ông ta đón về thôi, nếu chiếc vòng đó vốn dĩ nằm trên cổ của cô, ông ta muốn lấy nó nghĩa là nó phải có một chỗ ở mới thích hợp"
Tiêu Yến nghi hoặc hỏi:"Ý anh là, ông ta lấy chiếc vòng của tôi đeo lên cho cô ta?"
Lăng Dương Thần khoanh tay gật gù:"Đúng vậy"
Rốt cuộc chiếc vòng đó có ý nghĩa như thế nào? Ông ta đúng là không bằng cầm thú, con gái của mình đã nửa điên nửa khùng cũng không từ mọi thủ đoạn để vơ vét hết giá trị cuối cùng của nó.
Dù Tiêu Gia Nhi đáng ghét nhưng đúng là lúc này Tiêu Yến có chút đồng cảm.
Cả hai đổi địa điểm di chuyển lên phòng Tiêu Gia Nhi, cửa mở ra dường như Tiêu Chí Nguyên không hề cảnh giác rằng đêm nay cô sẽ xuất hiện trong nhà mình để lấy lại món đồ bị mất.
Tiêu Gia Nhi trông tàn tạ vô cùng nhưng Tiêu Yến cũng không hơi đâu thương xót bởi chính cô là người làm cô ta ra nông nỗi này chứ ai!
Đúng như lời anh ta nói, cô ta đang đeo chiếc vòng cổ của cô, Tiêu Yến thao tác một chút đã nhẹ nhàng lấy được nó ra đeo lại ngay ngắn trên cổ mình thuận lợi rời khỏi nơi này.
Về được đến biệt thự Tiêu Yến cảm thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, sau khi cả hai trở vào phòng anh mới nói:"Cô làm ăn thiếu chuyên nghiệp thật đấy Tiêu Yến, không biết ở bất kì đâu cũng có camera giám sát à? Cô không giết ông ta thì cũng bị
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-ngot-chinh-la-em/1840467/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.