Chỉ tiếc Lâm Tu biểu diễn cũng chỉ có Sinh Sơn có thể nhìn thấy mà thôi, loại biểu diễn này hắn cũng không dám ở trước mặt Tiêu Thần bộ mặt âm u kia diễn, nếu không khả năng hắn sẽ bị tên kia ném đến rừng rậm nguyên thủy Châu Phi.
Hiện tại Tần Hiểu Nguyệt hữu khí vô lực ngồi ở ghế phụ, “Tiêu Thần, anh muốn thế nào?” “Ngoan Nguyệt Nhi, hôm nay chúng ta về nhà tham quan, em còn chưa nhìn qua nhà chúng ta như thế nào đâu!” Tiêu Thần cười tủm tỉm nói.
Hiện tại Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được may mắn, may mắn ba mẹ bọn họ nhìn không được tình huống bên ngoài, nếu biết mình lại rơi vào trong tay Tiêu Thần, không biết có thể đem cái mũi khí oai hay không? Rất nhanh, Tần Hiểu Nguyệt đã bị đưa tới biệt thự Tiêu Thần ở, xe dừng lại, Tiêu Thần liền ôm Tần Hiểu Nguyệt đi vào biệt thự.
“Anh có thể đừng như vậy được không? Sẽ khiến cho người khác hiểu lầm.” Tần Hiểu Nguyệt muốn tránh thoát, nhưng là một chút sức lực cũng không có, cô không biết mình bị hạ thuốc gì, làm ý thức của mình thật rõ ràng, nhưng lại không thể động đậy.
“Sợ cái gì? Lại nói chúng ta như thế nào cũng coi như là vợ chồng.” Tiêu Thần một bộ bĩ bĩ bộ dáng, dù sao từ trước đến nay anh không để bụng người khác nói cái gì.
“Ai cùng anh là vợ chồng?” Tần Hiểu Nguyệt nổi giận, nhưng từ lại nâng lên không nổi, thậm chí muốn lớn tiếng nói chuyện cũng không thể.
“Ngoan, nghe lời.” Tiêu Thần trực tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-banh-bao-la-nu-phu/432045/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.