"Rốt cuộc ngươi phát hiện ra cái gì?"
An Nhiên nhíu mày, nhìn Chân Tuyết Cửu, người này không thể xem nhẹ, sức quan sát của hắn không
giống người thường, An Nhiên sợ hắn sẽ tuyên bố trước mặt mọi người tinh hạch của Nhục hoa và Cầu
Gai béo được giấu ở đâu, cho nên lập tức lắc đầu.
"Trừ phi hiện tại ngươi nói cho ta, bằng không từ đây về sau ta sẽ không để cho ngươi nói một lời
nào nữa."
"Những bông hoa màu hồng phấn của nhà các ngươi, phát ra mùi hương, chính là nhân tố ức chế tận thế
virus."
Chân Tuyết Cửu ngẩng đầu có chút đắc ý nhìn An Nhiên, quả nhiên, An Nhiên lộ ra biểu tình si ngốc,
làm cho Chân Tuyết Cửu có cảm giác thành tựu.
Hắn thích loại cảm giác này, từng câu từng câu nói toạc ra sự tình mà người khác không phát hiện
được, sau đó nhìn biểu tình ngây ngốc của người kia, mỗi khi tới thời điểm đó, hắn cảm thấy mình
đặc biệt trâu bò.
"Ngươi có chứng cứ gì?"
An Nhiên hỏi Chân Tuyết Cửu, những bông hoa màu hồng kia là nhân tố ức chế virus tận thế hay sao?
Cái này có phải có chút không thực hay không? Loại hoa hồng nhạt, kia là loại vô dụng nhất trong
toàn bộ những bông hoa biến dị.
Nhục hoa trâu bò biết bao nhiêu, cánh hoa của nó một khi mở ra, đều có thể phát ra những tiếng huýt
gió giống như của quái vật, làm người nghe sợ vỡ mật.
Cầu Gai Béo cũng thực sự trâu bò a, cành lá cánh hoa cả người đều mọc đầy gai nhọn, những bông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988498/chuong-916.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.