"Hắn không phải cẩu cẩu, hắn là người."
An Nhiên bất đắc dĩ đi ra, nhận lấy Oa Oa từ trong lòng ngực Chiến Luyện, nói:
"Bảo bối à, con không cho hắn ăn chút gì, hắn sẽ chết đói, hắn chết đói, ngày mai sẽ không có người
cho con làm ngựa lớn để cưỡi nữa."
"Ba Ba làm ngựa lớn."
Oa Oa vươn cánh tay như củ sen ra chỉ vào Chiến Luyện, ý tứ là không có người cho nàng làm ngựa lớn
nhưng ba ba đã trở lại, ba ba có thể nha, nàng không cần những người khác làm ngựa lớn, có ba ba là
đủ rồi.
Lập tức Chiến Luyện bắt đầu cuộn tay áo, chuẩn bị quỳ rạp trêи mặt đất làm ngựa lớn cho Oa Oa, An
Nhiên rống hắn một tiếng:
"Làm gì đó? Đứng lên!" "Được."
Chiến Luyện đình chỉ ý tưởng muốn quỳ rạp trêи mặt đất để làm ngựa lớn cho Oa Oa, buông tay áo
xuống, rồi nghĩ, không đúng a, hắn trở về đây là để tìm hiểu rõ ràng tình huống, không phải muốn
chơi cưỡi ngựa với con gái a.
Vì thế sủng nịnh nói với Oa Oa:
"Ba ba còn có việc phải làm, hiện tại ba ba không làm ngựa lớn được." "Ba ba không vội, ba ba chơi
với bảo bảo."
"Được, ba ba không vội, ba ba với bảo bảo."
Lập tức Chiến Luyện thay đổi lập trường, thậm chí sâu trong nội tâm, đều kháng cự đi làm chuyện
khác, hiện tại hắn chỉ nghĩ đến việc chơi đùa với con gái hắn.
An Nhiên ở một bên, có chút đau đầu ôm Oa Oa vào phòng, đồng thời nói với Chiến Luyện:
"Ngươi không cần bị Oa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/988601/chuong-832.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.