"Tỷ tỷ, ta muốn đi ra nhặt tinh hạch."
Tiểu Bạc Hà cố gắng mở mí mắt ra, trêи mặt hơi đỏ, đôi mắt có chút ướt dầm dề nhìn An Nhiên, hỏi:
"Tỷ còn tinh hạch dùng không?"
"Không phải lo lắng, hiện tại là lúc ngươi phải nghỉ ngơi thật tốt."
An Nhiên duỗi tay sờ sờ cái trán của Tiểu Bạc Hà, có chút nóng, mi tâm nàng nhíu lại, tâm tình trầm
trọng nhưng trêи mặt lại không hiện ra, buộc chặt thêm dây an toàn trêи người Tiểu Bạc Hà, ôm lấy
đứa nhỏ, giọng trầm xuống nói:
"Ngươi muốn ăn cái gì, muốn uống cái gì không, ta tìm cho ngươi, vô luận là cái gì, ta đều tìm về,
nói chuyện nhiều với ta một chút đi."
Sắc mặt Tiểu Bạc Hà đỏ lên, cả người vô lực lắc đầu, suy yếu nói:
"Ta muốn có một chiếc dao thật tốt, như vậy lúc đào tinh hạch sẽ đào được nhanh hơn, tỷ tỷ, ta muốn
đi đào tinh hạch."
"Được, chúng ta sẽ đi, chờ ngươi khỏe một chút, ta giết thật nhiều thật nhiều tang
thi, để ngươi đi đào thật nhiều thật nhiều tinh hạch có được không?"
An Nhiên nghẹn ngào nói, Oa Oa ở sau lưng nàng ngồi trêи ghế điều khiển dường như rất mới lạ, đứa
nhỏ giơ tay đá chân, trong miệng ân ân a a, nhìn dáng vẻ như rất cao hứng mình có thể ngồi ở vị trí
này, hoàn toàn không nhận thấy bầu không khí nặng nề trong xe.
Một lát sau từ phía trước đoàn xe, có một đội người chạy tới, đi đầu là Trương Bác
Huân, nhìn dáng vẻ là đang tính toán đi giải quyết phiền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-duong-oa-ban-chep-tay/989115/chuong-377.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.