Hách Liên Lí Áo xoay chiếc nhẫn ngọc trắng trên ngón tay cái bên trái.
“Người của Hoàn Giám bọn chúng sao lại chạy đến địa bàn của người khác vậy?”
“Có một tổ chức gồm mấy vạn người muốn đi chiếm Nam Hà Thành, Cố Cảnh Thừa và những người khác có lẽ là đi hỗ trợ bọn họ.”
Một bên khóe miệng Hách Liên Lí Áo nhếch lên, lộ ra một nụ cười tà mị: “Rất tốt, các ngươi thừa lúc hỗn loạn bắt người về cho ta.”
Kiệt Á: “Vâng.”
“Thôi bỏ đi, chuyện quan trọng, vẫn là ta tự mình đi.”
“Vâng, thưa vương.”
"Các ngươi đi chuẩn bị một chút, tối nay hành động." Hách Liên Lí Áo nói.
Kiệt Á và những người khác lui xuống, Hách Liên Lí Áo đi về phía phòng thí nghiệm.
Đi được nửa đường, hắn dừng lại, rồi lại đổi hướng đi về phía khác.
Hắn đến trước một cánh cửa, hai thuộc hạ đang canh giữ ở đó, thấy hắn liền hành lễ: “Vương.”
“Hắn thế nào rồi?”
Thuộc hạ: “Vẫn không chịu ăn gì.”
Hách Liên Lí Áo khẽ nhíu mày.
Từ sau khi hắn chiếm được Thẩm Khinh Chu, người kia không hề ăn bất cứ thứ gì.
Đây đã là ngày thứ ba rồi.
Y đây là muốn bỏ đói chính mình đến chết.
Một ngọn lửa vô danh bùng lên trong lòng Hách Liên Lí Áo.
“Mở cửa.”
“Vâng.”
Thuộc hạ mở cửa, Hách Liên Lí Áo bước nhanh vào trong.
Đồ ăn trên bàn hẳn là vừa mới được mang lên không lâu, sắc hương vị đều đủ cả, nhưng không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-meo-nho-hung-du-cua-dai-lao-vua-ngot-ngao-vua-quyen-ru/2883506/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.