“Long Dục, mấy ngày trước anh đã giết vợ anh, cha vợ anh, bây giờ lại tuyên bố kết hôn với tôi, anh định biến tôi thành trò cười cho thiên hạ sao?”
“Ai dám cười em, tôi sẽ giết kẻ đó.”
Long Dục nắm chặt tay Thẩm Khinh Chu, kéo y vào lòng mình.
Cuối cùng bàn tay ấy cũng được như ý, vuốt lên khuôn mặt trắng trẻo mịn màng của Thẩm Khinh Chu.
“Buông tôi ra.”
Thẩm Khinh Chu cảm thấy vô cùng ghê tởm, thứ đang chạm vào mặt mình không giống tay người, mà như là lưỡi rắn độc đầy chất độc.
Long Dục thè lưỡi l**m nhẹ lên má trắng mịn của Thẩm Khinh Chu, nụ cười đầy tà ác, kết hợp với hoa văn đá Thần Tru thạch trên mặt trái, trông chẳng khác gì ác ma.
“Tiểu Chu, nếu em còn động đậy nữa, đêm tân hôn của chúng ta sẽ phải tổ chức sớm đấy.”
Thẩm Khinh Chu đã cảm nhận được sự thay đổi trong cơ thể Long Dục.
Y cố kìm nén cảm giác buồn nôn, không dám nhúc nhích.
Long Dục dùng năng lượng mang đến một bộ lễ phục vest màu hồng, thử mặc lên người Thẩm Khinh Chu.
Hắn ta có vẻ rất hài lòng, cười nói:
“Bộ này hợp với em lắm, trong lễ cưới của chúng ta, em mặc nó nhé.”
Thẩm Khinh Chu không nhịn được nữa, aynh giật lấy bộ vest ném thẳng xuống sàn.
“Long Dục, tôi sẽ không kết hôn với anh đâu, anh chết tâm đi là vừa.”
Nụ cười của Long Dục biến mất, ánh mắt trở nên âm trầm.
“Không kết
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-the-meo-nho-hung-du-cua-dai-lao-vua-ngot-ngao-vua-quyen-ru/2883612/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.