Editor: Mứt Chanh Chương 108: Sự trở về của Mộ Kiêu Dương Vẫn là ánh sáng lúc sáu giờ sáng, nơi biển khơi, mặt trời lên sớm chiếu xuống mặt biển xanh thẳm, phản chiếu lấp lánh lên bức tường trắng muốt trong khoang tàu, mang theo cả những tia nắng vàng lấp lánh rơi vào phòng ngủ. Thế là, anh tỉnh dậy. Khi anh mở mắt lần nữa, nhìn thấy Điềm Tâm đang ngủ bên cạnh mình, ngoan ngoãn vô cùng, đôi môi đỏ nhỏ chu lại, ngủ rất say. Anh vén chăn bước xuống giường. Quần áo trên người cả hai vẫn nguyên vẹn, anh biết giáo sư Mộ đã giữ lời hứa với mình. Mộ Kiêu Dương thay quần áo, chuẩn bị bữa sáng và đặt vào bình giữ nhiệt để ngay đầu giường cô. Như vậy khi cô tỉnh dậy sẽ có thể ăn bữa sáng chứa đầy tình yêu của anh. In nhẹ một nụ hôn lên trán cô, Mộ Kiêu Dương khẽ nói: “Yêu em mỗi ngày.” Anh quay lại phòng lái để điều khiển du thuyền trở về thành phố San Francisco. Lúc Tiêu Điềm Tâm tỉnh dậy đã là tám giờ sáng, du thuyền cũng sắp cập bến. Mộ Kiêu Dương ngửi thấy một mùi hương thoang thoảng, anh bỗng khựng lại, là mùi của “Black Opium” tối qua cô đã định quyến rũ giáo sư Mộ… “Anh sao vậy?” Cô vòng tay ôm eo anh. Anh vừa quay người lại, cô đã nhón chân hôn lên môi anh. “Em ăn sáng chưa? Gió lớn quá, mau thay đồ rồi hãy ra ngoài.” “Em ăn rồi.” Cô vẫn mặc chiếc váy ngủ gợi cảm tối qua, chỉ khoác thêm một chiếc khăn choàng đỏ sẫm trên vai. Váy ngủ lụa màu đỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mat-trai-cua-anh-sang/2817218/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.