🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Editor: Mứt Chanh

Chương 144: Ăn thịt người

Mộ Kiêu Dương vẫn luôn trầm ngâm suy nghĩ.

Hải Giác đặc biệt đưa đến một người dẫn đường bản địa, Mộ Kiêu Dương liệt kê ra các tiêu chí như: phong cảnh đẹp, ít người lui tới, có tính biểu tượng… rồi cùng người dẫn đường xem bản đồ. Cuối cùng, họ khoanh được hơn ba mươi địa điểm trong khu rừng rộng lớn này.

Tiêu Điềm Tâm cau mày: “A Dương, khu vực quá rộng. Huy động toàn bộ cảnh lực cũng tốn thời gian. Hơn nữa hung thủ thực sự đã giết nhiều người đến vậy sao?”

Mộ Kiêu Dương lấy từ túi tang vật ra hai sợi dây chuyền thánh giá bằng bạc. Mặt dây thánh giá đung đưa trong không trung, vẽ ra một đường cong trước khi rơi xuống và lắc nhẹ. Anh mím môi nói: “Thánh giá này hẳn có ý nghĩa. Anh nghĩ hung thủ đang cố tình dùng những chân dung giả để đánh lạc hướng chúng ta. Nhưng hắn là kẻ b**n th**, quá trình giết người chính là sự phản chiếu tâm lý của hắn. Nếu tất cả chỉ là giả tạo, hắn sẽ chẳng thể nào cảm thấy kh*** c*m. Vậy nên thánh giá này là sự phản chiếu vô thức của hắn.”

Dừng một chút, anh nói tiếp: “Trên thánh giá có khắc hình Chúa Giê-su chịu nạn. Phản bội, người môn đồ thứ mười ba… Anh suy đoán, hắn đã giết mười ba người.”

Phản bội sao?

Có lẽ, chính sự phản bội mới là thứ khiến hắn thật sự căm giận!

***

Mộ Kiêu Dương và Tiêu Điềm Tâm đứng trong phòng giám sát, theo dõi quá trình thẩm vấn.

Cảnh Lam có cùng trực giác với Mộ Kiêu Dương. Anh ấy trải toàn bộ ảnh phong cảnh do Neil chụp ra bàn, quan sát biểu cảm của Neil, đặt những câu hỏi tưởng chừng vô hại rồi lần lượt rút ra một số tấm ảnh.

“A Dương, một nửa ảnh phong cảnh của Neil mà Cảnh Lam chọn trùng khớp với các địa điểm anh đã khoanh vùng.”Tiêu Điềm Tâm chỉ nêu sự thật chứ không nói Neil là hung thủ.

Mộ Kiêu Dương gật đầu: “Em cũng thấy Neil không giống hung thủ phải không?”

“Anh ta có vẻ không có sự bình tĩnh tuyệt đối khi lột da và đào não, bình tĩnh đến mức b**n th**.” Tiêu Điềm Tâm đáp.

Sau một lúc trầm ngâm, Mộ Kiêu Dương nói: “Anh nghĩ mục đích khác của việc đông lạnh thi thể là để ăn.”

Cậu cảnh sát trẻ đi cùng hai người đang ghi chép không nhịn nổi nữa, lập tức lấy túi nôn ra nôn thốc.

Cậu cảnh sát rất xấu hổ, mặt đỏ bừng như sắp bốc cháy. Mộ Kiêu Dương lại tiến tới, vỗ vai cậu ấy và nói: “Không sao. Tỷ lệ tội phạm ở Phần Lan cực kỳ thấp, chuyện ăn thịt người đối với các cậu quả thực là điều quá kinh hoàng. Ừm, dần rồi cũng quen thôi.”

Tiêu Điềm Tâm véo anh một cái: “Kiều Kiều, anh càng nói càng sai đấy.” Ai lại an ủi người ta kiểu này chứ…

“Moi tim, moi não là nhằm tước bỏ nhân cách của nạn nhân. Mà những kẻ làm chuyện moi đó phần lớn đều có xu hướng ăn thịt người. Nạn nhân bị moi não cực kỳ xinh đẹp, hiếm thấy trên đời. Anh nghĩ hung thủ thực sự yêu người phụ nữ này. Cô ấy khiến hắn có cảm xúc mãnh liệt nên hắn mới ăn não cô ấy.” Mộ Kiêu Dương hoàn thành phân tích của mình và gửi nội dung bằng tin nhắn thoại cho Cảnh Lam.

Ở phía bên kia tấm kính, Cảnh Lam lấy điện thoại ra, mở những hình ảnh máu me chụp tại nơi ở của các tên ăn thịt người ở Mỹ sau khi bị bắt, những bức ảnh chụp não và tim người bị mổ rồi đưa cho Neil xem, mỉm cười hỏi: “Neil, anh có thích ăn não người không? Mùi vị thế nào? Có muốn dùng kèm một ly rượu vang không?”

Một tay Cảnh Lam cầm điện thoại, tay kia chống cằm, ngón tay chạm nhẹ lên môi. Nụ cười trên mặt anh ấy dần hóa thành hư không, ánh mắt thì tĩnh lặng đến lạnh lẽo, sâu thẳm và tối tăm như lông quạ, không thể nhìn thấu.

Neil lúc đầu còn tưởng là đang đùa, nhưng khi thấy những bức ảnh, anh ta không thể chịu được, nôn thốc nôn tháo.

“Không phải hắn!” Mộ Kiêu Dương và Tiêu Điềm Tâm đồng thời lên tiếng.

Cậu cảnh sát hoàn toàn không hiểu chuyện gì, Tiêu Điềm Tâm liền giải thích: “Những kẻ thật sự ăn thịt người khi thấy mấy hình ảnh đó sẽ bị k*ch th*ch, rất khó để che giấu cảm xúc. Họ sẽ cảm thấy hưng phấn, thậm chí muốn giữ lại ảnh để ngắm.”

“b**n th** thật…” Cậu cảnh sát lại muốn nôn thêm lần nữa.

Mộ Kiêu Dương nhún vai nói: “Đó chính là kiểu suy nghĩ của người b**n th**. Khác với người bình thường.”

Cậu cảnh sát nhìn trời: “Tôi không hiểu nổi kiểu b**n th**”

Mộ Kiêu Dương vỗ vai cậu ấy: “Cậu dễ thương đấy.”

Cậu cảnh sát: “…”

Rồi Mộ Kiêu Dương bỗng quay sang nói với Tiêu Điềm Tâm: “Điềm Tâm, em tải cho cậu ấy một bộ tài liệu mã hóa về các vụ ăn thịt người, phân xác để nghiên cứu dần. Sau này sẽ giúp ích cho cậu ấy trong việc phá án. Phải để cậu ấy hiểu rõ hơn về những ảo tưởng của kẻ b**n th** và đắm chìm vào đó.”

Mộ Kiêu Dương và Tiêu Điềm Tâm vẫn luôn nói chuyện với nhau bằng tiếng Anh. Cậu cảnh sát trẻ nghe hiểu được, đột nhiên hét lên một tiếng “Oa!” rồi nôn thốc nôn tháo.

Tiêu Điềm Tâm lại véo anh một cái thật đau.

Chú chó Great Dane nào đó rất vô tội…

Cảnh Lam bước ra ngoài, lắc đầu nói với mọi người: “Hung thủ sẽ không phải là hắn. Tôi đã thực hiện một loạt kiểm tra tâm lý. Tính cách hắn khá ôn hòa, chưa đến mức lệch lạc b**n th**. Nhưng hắn đã nói dối ở một vài câu hỏi. Ví dụ, hắn có quen biết một trong ba nạn nhân nữ hoặc cả ba nhưng lại giả vờ không quen. Hắn có sở thích rình mò, theo tôi phán đoán thì có thể từng theo dõi một hoặc nhiều nạn nhân và lén lút chụp ảnh khỏa thân của họ.”

Mộ Kiêu Dương nói: “Trước mắt cứ giam hắn lại. Chúng ta đã có lệnh khám xét, cần thu toàn bộ ảnh của hắn về kiểm tra kỹ lưỡng. Đôi khi những chi tiết tưởng chừng bình thường lại là then chốt phá án.”

Cậu cảnh sát lập tức nhấc điện thoại, gọi cho đội thu thập chứng cứ, dặn dò tập trung kiểm tra toàn bộ ảnh của Neil.

Đúng lúc đó, có tiếng gõ cửa. Một nhân viên giám định khác tên Marshall chạy vào báo cáo: “Chúng tôi đã tìm đến căn nhà thứ hai của David, nằm gần một nhà kho. Tại đó, phát hiện một số sợi tóc. Qua đối chiếu, xác nhận là tóc của nạn nhân số ba. Các mẫu còn lại vẫn chưa khớp với nạn nhân số một và hai.”

Mộ Kiêu Dương nói:“Chỉ có thể chứng minh được nạn nhân từng có mặt ở đó. Còn David thì sao?”

Cậu cảnh sát vừa nhận điện thoại từ Hải Giác trả lời: “David đã mất tích hai ngày rồi.”

***

Các kỹ thuật viên trong đội đang phối hợp cùng cảnh sát Na Uy và Ben bên phía Mỹ, cuối cùng đã xác định được thân phận ba nạn nhân.

Nạn nhân nữ thứ ba là người Thụy Điển, 25 tuổi, là giảng viên đại học kiêm tiến sĩ chuyên ngành dược sinh học. Nhưng thực chất lại là một tên sát nhân hàng loạt b**n th**, đã đầu độc giết hại nhiều sinh viên. Cô ta dùng giấy tờ giả để nhập cảnh trái phép vào Phần Lan, đang bị Thụy Điển truy nã và liên tục lẩn trốn.

Toàn thân Tiêu Điềm Tâm chấn động, số 3 quả thực là số điển hình nhất. Nạn nhân số ba đúng là kiểu người phù hợp nhất với “ảo tưởng b**n th**” của hung thủ.

Giọng của Ben từ bên kia màn hình máy tính vang lên: “Shaw, tôi còn tra được rằng nạn nhân số một thường xuyên truy cập các trang web kỳ quái, ví dụ như ‘uống máu trinh nữ giúp trẻ mãi không già’. Tôi có lý do để nghi ngờ rằng, ngoài việc từng dồn ép khiến vợ người khác nhảy lầu, khiến con cái phát điên, cô ta còn lén dụ dỗ các cô gái trẻ về nhà rồi giết để lấy máu. Vì cô ta là một minh tinh nổi tiếng nên người quản lý của cô ta mỗi ba đến bốn tháng sẽ chọn ra một ‘fan may mắn’ từ hội người hâm mộ toàn cầu, đưa đến nhà để gặp thần tượng. Tính đến nay đã có năm cô gái trong độ tuổi từ 12 đến 21 mất tích nhưng vẫn chưa tìm thấy thi thể. Ngoài ra, tôi còn phát hiện trên mạng dấu vết nạn nhân số một từng chỉnh sửa giấy tờ tùy thân. Cô ta thực tế đã 34 tuổi, nhưng nhìn bên ngoài chỉ như 24–25.”

Tiêu Điềm Tâm bất ngờ ngẩng đầu nhìn Mộ Kiêu Dương, vụ án giết người hàng loạt lần này có quá nhiều điểm tương đồng với vụ của Benjamin và Lạc Tâm…

Nhưng Mộ Kiêu Dương chỉ gật đầu, thản nhiên nói: “Biết rồi.”

Thấy cô đang nhìn mình, anh đưa tay lên, nhẹ nhàng vuốt tóc cô:”Nữ bá tước hút máu Báthory à? Đúng là linh cảm của em chính xác thật. Lại thêm một người đàn bà ác độc và bi3n thái nữa.”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.