[Chúc mừng bạn đã đạt được 10 điểm tìm đường chết.]
[Chúc mừng bạn đã đạt được 10 điểm tìm đường chết.]
[Chúc mừng bạn đã đạt được 10 điểm tìm đường chết.]
...
Gần như là mỗi lần viết xong chữ "đớp cứt", trong đầu Từ Đồ Nhiên đều có một tiếng thông báo như thế vang lên.
Dù rất chê những gì mình đang viết, nhưng không thể không thừa nhận rằng tiếng thu hoạch liên tục này khiến người ta thoải mái vô cùng.
Từ Đồ Nhiên lẳng lặng gật đầu, cảm thấy hơi hơi may mắn. Nãy cô chỉ thử viết một chút, ai ngờ được thật, mà hình như mình cũng không bị tẩy não như bọn Dương Bất Khí đã nói...
Vậy nhiều khi ngoài "đớp cứt" ra, mình có thể thử thứ khác thì sao?
Ví dụ như rao giảng rằng "nó" có thể tự giết bản thân? Thế thì nó có làm không nhỉ? Nếu làm thế thì chẳng phải đã giải quyết được mọi chuyện rồi sao? Hoặc giả cô có thể tán thưởng sự nhân từ của nó, nhân từ tới mức chủ động hóa giải "Cõi", thả tất cả mọi người đã bị dẫn vào...
Từ Đồ Nhiên càng nghĩ càng lấn sâu, trong bất giác, tốc độ bút càng lúc càng nhanh.
Nhưng ngay lúc đó, chân bỗng đau nhói.
Cô bị cơn đau làm cho tỉnh táo lại, cúi đầu nhìn mới thấy chân Dương Bất Khí đang đạp lên mu bàn chân mình, nghiền một chút rồi mới thu về.
Từ Đồ Nhiên: ...?!
Trong lòng cô thầm chửi thề một tiếng, sau đó ngẩng đầu nhìn mặt Dương Bất Khí, thấy anh đang dùng ánh mắt ra hiệu về phía tờ giấy của mình,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-lieu-luon-nhieu-hon-mau-nao/2871214/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.