Dương Bất Khí biết được nghi thức này là nhờ Bồ Hàm.
Trước đây Bồ Hàm có mượn bút của Bút Tiên một thời gian, nhờ ảnh hưởng của nó mà cuối cùng anh ta cũng có hy vọng tiếp cận được tới cấp Thần — Mà theo như anh ta nói, trong khoảng thời gian đó, anh ta thường xuyên mơ thấy chuyện quá khứ của cây bút nọ.
Nến, thần chú, hiến tế, những người điên cuồng, cơ thể biến thành người ngoài hành tinh... Những cảnh tượng rời rạc, lộn xộn nhưng lại rất rõ ràng. Anh ta ghi chép lại những điều này để bổ sung vào tài liệu về "Thần Biết tuốt", tiện tay gửi luôn một bản cho Dương Bất Khí.
Khi ấy Dương Bất Khí còn thấy lạ không hiểu tại sao anh ta lại cho mình thứ này? Lại còn viết chi tiết thế nữa, mình có khi nào dùng tới đâu.
... Giờ xem ra là do anh nông cạn rồi.
Dương Bất Khí thầm thở dài, duy trì tư thế cầu nguyện thành kính, nhắc lại nhu cầu của mình lần nữa, sau đó dưới ánh mắt phức tạp của Khuất Miên, anh đứng dậy kết thúc nghi lễ, bắt đầu thu dọn mọi thứ.
Sắp tới giờ tắt đèn và kiểm tra phòng của quản lý ký túc xá rồi, những thứ này không thể để người ta trông thấy được.
Không chỉ không thể để quản lý ký túc xá trông thấy mà còn cả những nhà ngoại cảm khác nữa... Dương Bất Khí nhìn Khuất Miên chằm chằm, nhấn mạnh sự quan trọng của việc giữ bí mật với cậu ta thêm lần nữa. Khuất Miên ngạc nhiên gật đầu, vô thức hỏi: "Nãy anh mới
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-lieu-luon-nhieu-hon-mau-nao/2871249/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.