Từ sau bữa sáng nói một câu “ăn mặc lôi thôi lếch thếch”, suốt cả buổi sáng Kha Nghê đều bị Lâm Tây Nhuận truy hỏi, hỏi rốt cuộc cô có ấn tượng gì với Cảnh Tư Tồn.
Kha Nghê tâm trạng bất ổn nhìn thông báo thời gian thi vòng sơ tuyển, tùy tiện đáp: Đối diện với một người khác giới mặc áo choàng tắm mà còn không buộc dây cho tử tế, chỉ gặp trong mười mấy giây, còn có thể có ấn tượng gì?
Lâm Tây Nhuận không chịu buông tha: “Sao có thể giống nhau được? Cậu chỉ chú ý đến áo choàng tắm của cậu ấy thôi à, chỉ để ý đến việc cậu ấy là con trai thôi à, người ta là Cảnh Tư Tồn đấy!”
Kha Nghê nói: “Đều là sinh vật có nền tảng cacbon.”
Ẩn ý là — có gì khác đâu, trên đầu cậu ta có mọc sừng đâu mà.
Lâm Tây Nhuận với Cảnh Tư Tồn có sự sùng bái pha chút tò mò, hận không thể là chính anh ta gặp Cảnh Tư Tồn.
Lâm Tây Nhuận giọng đầy hưng phấn, liên tục nhắc bên tai Kha Nghê về những màn thể hiện xuất sắc của Cảnh Tư Tồn trong các cuộc thi trước đây, cố gắng khơi gợi lại cho cô một chút cảm giác nào đó khác khi chạm mặt Cảnh Tư Tồn.
Những điều Lâm Tây Nhuận nói, Kha Nghê đều biết cả —
Cảnh Tư Tồn hồi tiểu học từng tham gia chương trình thi kiến thức, giành được ngôi á quân.
Vài năm sau, anh lại xuất hiện trong một cuộc thi quan sát – ghi nhớ của một chương trình truyền hình, nhờ phong thái thi đấu điềm tĩnh và khoảng cách điểm số cách biệt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xanh-neon-thu-vi/2920104/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.