Cảnh Tư Tồn vẫn chưa hề chợp mắt, chỉ nhắm mắt dưỡng thần.
Khi Kha Nghê vừa nói chuyện điện thoại vừa bước vào cửa hàng tạp hóa, anh đã nhận ra đó là giọng của cô.
Buổi chiều lúc chia tay dưới lầu tổ chương trình, tâm trạng Kha Nghê rõ ràng rất tệ.
Tệ đến mức ngay cả phép lịch sự bề ngoài cũng khó mà duy trì nổi.
Cảnh Tư Tồn không biết trong lòng Kha Nghê có khúc mắc gì, chỉ thấy hàng mi cô run rẩy, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào gương mặt anh, lại như chẳng thực sự đang nhìn anh.
Cuối cùng, Kha Nghê lặng lẽ ngồi vào xe taxi, rồi lặng lẽ rời đi…
Lúc Kha Nghê đang hứng nước máy vào ấm siêu tốc, Cảnh Tư Tồn tháo chiếc mũ lưỡi trai trên mặt xuống, nhìn về phía cô.
Kha Nghê đã tẩy đi lớp trang điểm đậm lúc chụp ảnh tuyên truyền, khuôn mặt thanh khiết, mái tóc dài dày mượt buông xõa trên vai.
Cô thay một chiếc váy liền màu sắc rực rỡ, giống như những đóa tulip, đúng màu của chậu tulip đang nở rộ trước cửa hàng tạp hóa.
Nhưng quanh người Kha Nghê bao phủ một tầng mây xám, u buồn nặng nề, tựa như một bông tulip nở dưới bầu trời âm u.
Cửa hàng tạp hóa diện tích không lớn, Cảnh Tư Tồn nghe ra được Kha Nghê đang gọi điện cho người bạn rất thân.
Anh nghĩ, ít ra cô cũng sẽ thổ lộ phần nào tâm tình khó nói với người ngoài cho bạn bè thân thiết…
Kết quả, trong cuộc điện thoại ấy lại toàn là sự gắng gượng của Kha Nghê.
Ấm siêu tốc bắt đầu kêu xì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xanh-neon-thu-vi/2920115/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.