Bị mắng là chó.
Tâm trạng Cảnh Tư Tồn cũng khá ổn định.
Kha Nghê tự biết lỡ lời, dùng đầu ngón tay ấn lên môi, trong mắt Cảnh Tư Tồn thậm chí còn vương chút nét cười hờ hững.
Cảnh Tư Tồn kéo giọng lười biếng nói: “Thật sự khiến người ta buồn đấy.”
Kha Nghê xoa vành tai nóng bừng.
Buồn ở chỗ nào?
Không nhìn ra được…
Cảnh Tư Tồn cắn nát viên kẹo trong miệng, ánh mắt lia về phía Phùng Tử An một thoáng: “Xác định chọn anh ta?”
Chương trình vẫn còn mấy tập phải ghi, nhưng Kha Nghê không biết sau này có còn vòng loại hay không.
Cho dù có, cũng chẳng biết luật thi sẽ thế nào, Kha Nghê khó mà chắc được liệu có cơ hội thách đấu riêng với Phùng Tử An nữa không.
Hơn nữa độ khó của các phần thi sẽ ngày càng tăng.
Nếu Phùng Tử An thật sự từng cùng đội Hạ Ký Dĩ ngấm ngầm bày mưu tính kế, thì càng để lâu về sau càng khó có cơ hội loại được anh ta.
Chọn ngày chi bằng hôm nay.
Chính hôm nay!
Cơn bốc đồng siết chặt nắm đấm muốn đi tìm người tính sổ đêm hôm kia đã sớm lắng xuống.
Kha Nghê bình tĩnh nói: “Bị khiêu khích lâu như vậy rồi, tôi cũng muốn thử xem đối phương rốt cuộc có bản lĩnh gì.”
Cảnh Tư Tồn hỏi cô: “Thật sự định cược một ván sao?”
Kha Nghê vô cùng kiên định.
Nếu thực lực của Phùng Tử An còn chẳng bằng cô, vậy vì cớ gì anh ta lại có thể chen chân trong chương trình mà gây chuyện?
Kha Nghê muốn nhìn bộ dạng kế hoạch thất bại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xanh-neon-thu-vi/2920138/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.