Trận thi thứ hai kết thúc, Hà Chí thất thần quay lại chỗ ngồi của thí sinh. Tống Dực khoác vai Hà Chí đùa rằng, cho dù thành tích của Hà Chí không nổi trội thì cũng sẽ không bắt cậu ta phải gọi mình là bố.
Hà Chí run rẩy.
Tống Dực nhận ra: “Cậu cũng bị cảm rồi à?”
“Nhân viên của chúng tôi đã thống kê và sắp xếp thứ hạng thành tích thi đấu của các thí sinh……”
Giọng MC vang dội: “Khoảnh khắc hồi hộp đã đến rồi!”
Tên của hai mươi mốt thí sinh cùng với thành tích của họ hiện rõ trên màn hình lớn.
Những chiêu trò gây kịch tính được lồng ghép vào từng chi tiết của ‘Đấu Trí Cực Hạn’——
Chỉ ba giây, rất nhiều thí sinh còn chưa kịp nhìn rõ thành tích của mình, thì chữ trên màn hình đã như rơi vào máy hủy giấy, mảnh vụn dần dần biến mất. Tên của hai mươi mốt thí sinh lại hiện lên, xếp theo thứ hạng, bảy cái tên cuối cùng hiện thành màu xám tối:
Cố Bằng.
Henry.
Hà Chí.
Trương Học Kinh.
Trần Giai Văn.
Lý Dự.
Đường An Tân.
Đới Phàm Trạch “soạt” một tiếng quay đầu lại. Tống Dực kinh ngạc nhíu mày. Hốc mắt Hà Chí lập tức đỏ lên. Kha Nghê buông tay đang ấn ở thái dương, nhìn sang. Ngồi bên trái Hà Chí, Cảnh Tư Tồn vỗ vai cậu, chẳng nói câu nào.
Kha Nghê cùng ba người bọn họ đều nhìn về phía Hà Chí, còn những thí sinh khác gần như đều nhìn Cố Bằng. Thành tích của Cố Bằng trước nay vẫn khá ổn. Trong tập thứ hai, Cố Bằng từng đứng hạng tư, lần này xem
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/mau-xanh-neon-thu-vi/2920142/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.